THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 207

tưởng của cô ấy đấy, dù tôi không nghĩ tiếp tân dưới nhà sẽ có ý kiến.
ấy hỏi tôi là cô ấy có thể rửa ráy không. Tôi đáp là tôi không có
phòng tắm mà chỉ có một cái bồn rửa nhỏ, nên tôi đã chủ động nói sẽ
ra khỏi phòng trong khi cô ấy rửa ráy. Khi tôi gõ cửa lại thì cô ấy hỏi
có phòng tắm có bồn không. Tôi trả lời là tất nhiên là có, nhưng tôi sẽ
phải đi lấy chìa khóa. Tôi đã làm vậy. Chà, cô ấy đã chui vào phòng
tắm trong ít nhất mười lăm phút. Rồi cô ấy quay lại và một lần nữa
muốn tôi rời khỏi phòng trong khi cô ấy rửa ráy. Được thôi, tôi chiều
theo, nhưng đến lúc này thì tôi bắt đầu tự hỏi cô ấy có thể rửa cái quái
gì được nữa cơ chứ. Tôi chờ ở vỉa hè dưới gác. Khi tôi lên phòng, cô
ấy đã biến mất, căn phòng trống không. Tôi tìm kiếm ngoài hành lang,
tìm khắp mọi nơi. Đã biến mất tiêu! Tôi nghĩ là, có một cô gái đã tắm
rửa và biến mất khỏi cuộc đời tôi. Có thể tôi đã không cư xử phù hợp.
Chúc may mắn vào bận sau nhé, Chris!

Sau đó có thể tôi sẽ đến Rome cùng Gerald…

Tom nhìn ra ngoài cửa sổ. “Tôi tự hỏi khi nào họ mới xong? À, họ về

rồi đây! Nhìn kìa! Vung vẩy hai cái thuổng trống không.”

Bernard không nhìn.
Tom thoải mái ngồi xuống sô-pha vàng.

Hai gã người Pháp gõ cửa sổ sau nhà và Tom ra hiệu cho họ đi vào, rồi

nhảy bật dậy để ra mở cửa sổ giúp họ.

“Trong hố chẳng có gì ngoài thứ này,” ủy viên Delaunay nói, giơ một

đồng xu nhỏ lên. Nó là một đồng hai mươi xu, màu vàng. “Có từ năm
1965.” Ông ta mỉm cười.

Tom cũng cười theo. “Thật buồn cười khi anh lại tìm được nó.”

“Kho báu của chúng tôi ngày hôm nay,” Delaunay nói, đút đồng xu

vào túi. “Đúng là cái hố mới được đào gần đây. Rất kỳ lạ. Đủ chỗ cho một
cái xác, nhưng không có cái xác nào hết. Gần đây anh không nhìn thấy ai
đào bới gì à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.