THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 21

Tom thì giờ nó chỉ là một thiết kế dễ chịu và vô nghĩa chứ không còn là
một khuôn mặt có ý nghĩa nữa - và anh nghĩ đến cảnh Bernard bí mật thực
hiện việc giả mạo các bức tranh của Derwatt trong một căn phòng kín đáo,
thậm chí được khóa chặt trong căn hộ studio của anh ta. Chỗ ở của Bernard
khá nhếch nhác, lúc nào cũng vậy. Tom chưa từng nhìn thấy chốn bất khả
xâm phạm nơi anh ta vẽ ra các kiệt tác của mình, các bức tranh Derwatt
mang lại cả nghìn bảng. Nếu một người vẽ nhiều tranh giả mạo hơn chính
tranh của mình thì không phải sự giả mạo sẽ trở nên tự nhiên hơn, thật hơn,
chân thực với chính người đó hơn cả tranh của họ sao? Rồi đến một ngày
họ không cần nỗ lực nữa mà việc đó trở thành bản năng thứ hai của họ?

Cuối cùng Tom cuộn người trên chiếc sô-pha vàng, dép tuột khỏi

chân, hai bàn chân thu lại dưới áo choàng, ngủ thiếp đi. Anh không ngủ
được bao lâu trước khi bà Annette đến đánh thức anh dậy với một tiếng thét
chói tai, hoặc một tiếng thở dốc hãi hùng, đầy ngạc nhiên.

“Hẳn tôi đã ngủ thiếp đi trong khi đọc sách,” Tom nói, mỉm cười, ngồi

dậy.

Bà Annette vội vã đi pha cà phê cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.