THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 22

CHƯƠNG 2

T

om đặt vé máy bay tới Luân Đôn vào trưa thứ Ba. Như vậy thì anh sẽ

chỉ có vài tiếng đồng hồ để trang điểm và diễn tập ngắn gọn. Không đủ thời
gian để thấy lo lắng. Tom lái xe tới Melun để rút chút tiền mặt - franc Pháp
- ở ngân hàng.

Lúc này là mười một giờ bốn mươi và ngân hàng đóng cửa lúc mười

hai giờ. Tom đứng thứ ba trong hàng người xếp trước cửa sổ nhận tiền,
nhưng không may là một người phụ nữ đang chuyển tiền lương hoặc gì đó
ở cửa này, đã kéo vài túi đựng tiền xu trong khi hai chân vẫn áp chặt vào
mấy cái túi còn lại nằm trên sàn. Sau lưới sắt, một nhân viên có ngón cái
dấp nước đang đếm các chồng tiền giấy nhanh hết mức có thể và ghi chú lại
tổng số tiền trên hai tờ giấy khác nhau. Tom tự hỏi chuyện này sẽ kéo dài
bao lâu, đồng hồ thì vẫn nhích dần tới mười hai giờ. Tom thích thú quan sát
khi hàng người tan tác. Giờ có ba người đàn ông và hai người phụ nữ ép
chặt gần lưới sắt, mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm vào đống tiền, như những
con rắn hăm hở, như thể đó là khoản thừa kế do một người họ hàng đã làm
lụng vất vả cả đời tích góp để lại cho họ. Tom bỏ cuộc và rời khỏi ngân
hàng. Anh nghĩ mình vẫn sẽ xoay xở được khi không có tiền, và thực tế thì
anh chỉ nghĩ sẽ đưa hoặc bán nó cho những người bạn Anh sắp đến Pháp
mà thôi.

Vào sáng thứ Ba, khi Tom đang đóng gói hành lý, bà Annette gõ cửa

phòng ngủ của anh. “Tôi đến Munich đây,” Tom vui vẻ nói. “Có một buổi
hòa nhạc ở đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.