THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 210

“Thực ra thì tôi không muốn vậy,” anh ta nói, đã chuẩn bị tương đối

sẵn sàng.

Tom hoang mang. Anh muốn nói chuyện gì? Tom muốn hỏi vậy. Vì

sao anh lại ở đây? Tom không thể khiến bản thân bật ra những câu hỏi ấy
được. “Đi xuống nhà thôi.”

Bernard đi theo anh.
Tom muốn gọi cho Heloise. Giờ đã là mười hai rưỡi rồi. Anh có thể

gặp được cô trước bữa trưa. Ở nhà cô, gia đình họ ăn vào đúng một giờ
chiều. Điện thoại reo đúng lúc Tom và Bernard bước chân vào phòng
khách. “Có thể là Heloise,” anh nói và nhấc điện thoại lên.

“Vous êtes… blur-r-p… Ne quittez pas. Londres vous appeile…”

Sau đó giọng Jeff vang lên. “Chào Tom. Tôi đang gọi từ một bưu điện.

Liệu có khả năng… anh qua đây lần nữa không?”

Tom biết ý anh ta là anh đóng giả Derwatt sang đó. “Bernard đang ở

đây.”

“Chúng tôi cũng cho là vậy. Anh ấy thế nào rồi?”

“Anh ấy… đang dần thả lỏng,” Tom nói. Anh không nghĩ là Bernard -

đang đờ đẫn nhìn ra ngoài ô cửa sổ kiểu Pháp - thèm nghe trộm, nhưng
Tom không chắc lắm. “Hiện giờ thì không thể” anh nói. Chẳng lẽ họ vẫn
chưa nhận ra là chính anh đã giết ông Murchison à?

“Anh có thể cân nhắc thêm không… xin anh đấy?”
“Nhưng tôi cũng có các nghĩa vụ phải thực hiện ở đây, anh biết đấy.

Có chuyện gì vậy?”

“Viên thanh tra đó đã tới đây. Anh ta muốn biết Derwatt đang ở đâu.

Anh ta muốn kiểm tra sổ sách của chúng tôi.” Jeff thở dốc, giọng anh ta vô
thức trở nên nhỏ xuống để giữ bí mật, nhưng đồng thời anh ta cũng mang
vẻ tuyệt vọng đến mức chẳng thèm quan tâm xem có ai nghe thấy hay hiểu
anh ta đang nói chuyện gì hay không. “Ed và tôi… gần đây chúng tôi đã lập
vài danh sách. Chúng tôi nói là chúng tôi luôn có những thỏa thuận không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.