THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 226

“Đó là một người phụ nữ. Gerda Schneider. Cô ta biết anh trông như

thế nào.”

“Được rồi,” Tom nói, khá hài lòng với dịch vụ khi xét thấy rằng

Reeves còn chưa nhận được ảnh của anh. “Tối mai có muốn cùng anh đến
sân bay Orly không?” Tom hỏi Heloise sau khi anh dập máy.

“Em sẽ lái xe chở anh đi. Em muốn biết anh an toàn.”
Tom kể cho cô là ô-tô của họ đang nằm ở ga Melun. Cô có thể đưa

André, một người làm vườn mà thỉnh thoảng họ vẫn thuê, đi cùng cô mang
nó về.

Họ quyết định ở lại Ambassadeur thêm một đêm phòng trường hợp vụ

hộ chiếu có trục trặc vào tối thứ Hai. Tom cân nhắc đến việc đặt một
chuyến bay đêm tới Hy Lạp vào đầu giờ sáng ngày thứ Ba, nhưng phải đợi
tới khi anh cầm được hộ chiếu trong tay thì mới quyết định được chuyện
này. Anh cũng phải làm quen với chữ ký trên hộ chiếu nữa. Toàn bộ việc
này, anh nhận ra, là để cứu tính mạng của Bernard. Tom ước có thể chia sẻ
suy nghĩ của mình, cảm xúc của mình, với Heloise, nhưng anh sợ không thể
khiến cô hiểu nổi. Cô có hiểu được không nêu biết về phi vụ làm giả tranh?
Phải, cô sẽ hiểu, về mặt nhận thức, nếu anh có thể dùng từ đó. Nhưng
Heloise sẽ nói, “Sao tất cả mọi chuyện lại đè lên vai anh? Jeff và Ed không
thể tìm bạn họ được à - đó là người giúp họ kiếm tiền cơ mà?”. Tom không
kể chuyện đó cho cô nữa. Tốt nhất là giữ cảm giác đơn độc, hành động một
mình. Không có sự đồng cảm, dù chỉ là những lo lắng dịu dàng từ người
thân.

Và tất cả đều diễn biến tốt đẹp. Tom và Heloise đến sân bay Orly lúc

nửa đêm ngày thứ Hai, và chuyến bay hạ cánh đúng giờ, và Gerda
Schneider - hoặc một người phụ nữ dùng cái tên đó - đã bắt chuyện với
Tom ở cổng tầng hai nơi anh đứng đợi.

“Tom Ripley,” cô ta nói, mỉm cười.
“Đúng thế. Frau Schneider à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.