THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 227

Cô ta là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi, tóc vàng, khá đẹp và

trông thông minh, và có vẻ không quá trải chuốt, như thể cô ta vừa dùng
nước lạnh rửa mặt và khoác vội đồ lên người. “Anh Ripley, tôi vô cùng hân
hạnh được gặp anh,” cô ta nói bằng tiếng Anh. “Tôi đã được nghe rất nhiều
chuyện về anh.”

Tom cười lớn trước giọng nói lịch sự và thích thú của cô ta. Anh ngạc

nhiên khi thấy Reeves có thể kêu gọi những con người thú vị như vậy về
làm việc cho anh ta. “Tôi đi cùng vợ. Cô ấy ở dưới tầng. Cô sẽ ở lại Paris
qua đêm chứ?”

Đúng vậy. Cô ta thậm chí đã đặt phòng khách sạn ở Pont-Royal trên

đường Montalembert. Tom giới thiệu cô ta với Heloise. Anh đi lấy xe trong
khi Heloise và Frau Schneider đứng chờ không xa nơi Tom đã bỏ va-li của
ông Murchison lại. Họ lái xe tới tận Paris, tới khách sạn Pont-Royal, sau đó
Frau Schneider mới nói:

“Tôi nên đưa anh gói đồ ở đây.”
Họ vẫn còn ngồi trong xe. Gerda Schneider mở cái túi to đùng của cô

ta và lấy ra một phong bì màu trắng khá dày.

Tom đã đỗ xe lại và trời khá tối. Anh lấy quyển hộ chiếu Mỹ màu

xanh lục ra và nhét nó vào trong túi áo khoác. Rõ ràng là quyển hộ chiếu đã
được bọc giấy trắng tinh. “Cảm ơn cô,” Tom nói. “Tôi sẽ liên hệ với
Reeves. Anh ấy thế nào?…”

Vài phút sau, Tom và Heloise bắt đầu lái xe quay về khách sạn

Ambassadeur.

“Cô ta khá xinh đẹp, đối với một người Đức,” cô nói.

Về phòng, Tom nhìn qua hộ chiếu. Nó đã khá cũ và Reeves chỉnh ảnh

của anh cho khớp với nó. Robert Fiedler Mackay là tên của anh, tuổi 31,
sinh ra ở thành phố Salt Lake, bang Utah, nghề nghiệp kỹ sư, không có
người phụ thuộc. Chữ ký cao và mảnh, tất cả các chữ cái đều dính vào
nhau, một nét chữ viết tay mà Tom đoán thuộc về một nhân vật có tính cách
nhàm chán, đàn ông Mỹ, như anh quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.