THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 235

Tom đột nhiên thấy đau nhói trước sự thù địch của cô ta, sự thù địch

đã tích lũy nhiều năm trời, Tom biết. Chính anh đã vẽ ra toàn bộ mớ bòng
bong này. “Đúng thế,” Tom nói, “vì hai lý do. Một là nó sẽ kết thúc sự
nghiệp của chính Bernard, và hai…”

“Tôi nghĩ là sự nghiệp của Bernard đã kết thúc rồi, nếu anh muốn nói

đến họa sĩ Bernard Tufts.”

“Thứ hai,” Tom vẫn cố nói giọng nhẹ nhàng hết mức có thể, “Bernard

không phải là người duy nhất liên đới, không may thay. Nó cũng sẽ hủy
hoại cả Jeff lẫn Ed, cả… những người đang chế tạo dụng cụ vẽ, trừ phi họ
chối việc biết về vụ làm giả, một điều mà tôi không nghĩ là họ có thể thực
hiện một cách thành công. Trường nghệ thuật ở Ý…”

Cynthia căng thẳng thở dài. Cô ta có vẻ không biết nói gì. Có thể là cô

ta cũng chẳng muốn nói gì nữa. Cô ta lại đi vòng vòng trong studio vuông
vức, nhìn tấm ảnh chụp một con kangaroo được phóng to mà Jeff đặt dựa
vào tường. “Đã hai năm rồi tôi mới vào căn phòng này. Jeff ngày một trở
nên thời thượng nhỉ.”

Tom im lặng. Anh nhẹ nhõm khi loáng thoáng nghe thấy tiếng bước

chân và giọng nam.

Có người gõ cửa. “Cynthia à? Chúng tôi đây!” Ed gọi vọng vào.
Cynthia mở cửa.
“Chà chà, Tom!” Ed hét lên và lao tới bắt tay anh.

“Tom! Xin chào!” Jeff nói, cũng hân hoan hệt như Ed.
Jeff mang theo một chiếc va-li đen đựng đồ hóa trang, Tom biết.
“Phải tới chỗ người bạn của tôi ở khu Soho để mượn đồ hóa trang,”

Jeff nói. “Anh khỏe không, Tom? Athens thế nào?”

“U ám,” Tom nói. “Uống rượu đi các anh. Các viên đại tá ở đấy, các

anh biết mà. Không nghe được một bản nhạc bouzouki

*

nào hết. Xem này,

tôi hy vọng tối nay không có màn trình diễn nào cả.” Jeff đang mở va-li ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.