THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 238

“Cô ấy đã ổn định,” Ed xen vào, để chấm dứt câu chuyện. “Còn bây

giờ thì Bernard đâu rồi không biết, và ý anh là gì khi nói anh ta nghĩ anh đã
chết?”

Tom giải thích, ngắn gọn thôi. Anh cũng kể về vụ chôn người, dù nó

được anh diễn tả lại hài hước đến mức cả Jeff lẫn Ed đều bị lôi cuốn, thậm
chí còn mê mẩn một cách bệnh hoạn, và cùng lúc ấy cười ha hả. “Chỉ có
một cái băng gạc nhỏ trên đầu thôi,” Tom nói. Anh đã trộm kéo của Heloise
và cắt băng dính trong phòng vệ sinh trên máy bay bay đi Athens.

“Để tôi chạm vào anh xem nào!” Ed nói, túm lấy vai Tom. “Đây là

người đã trèo ra khỏi mộ đấy, Jeff!”

“Vượt quá khả năng của chúng tôi. Vượt quá khả năng của tôi,” Jeff

nói.

Tom cởi áo khoác và thoải mái ngồi xuống chiếc tràng kỷ màu rỉ sắt

của Jeff. “Tôi nghĩ các anh hẳn đoán được là,” anh nói, “ông Murchison đã
chết phải không?”.

“Chúng tôi đúng là đã nghĩ vậy,” Jeff nghiêm túc nói. “Chuyện gì đã

xảy ra?”

“Tôi đã giết ông ta. Dưới tầng hầm của tôi - bằng một chai rượu

vang.” Trong khoảnh khắc kỳ cục này, Tom chợt nảy ra ý nghĩ là anh có
thể, à, anh phải gửi hoa cho Cynthia. Cô ta có thể ném nó vào sọt rác hoặc
lò sưởi tùy ý. Tom tự chấn chỉnh lại bản thân vì đã tỏ ra thiếu ga-lăng với
Cynthia.

Jeff và Ed vẫn đang ngơ ngác hồi phục sau khi nghe tin anh vừa nói.

“Xác đâu?” Jeff hỏi.
“Ở dưới đáy một dòng sông nào đó. Gần chỗ tôi. Tôi nghĩ là sông

Loing,” Tom nói. Anh có nên kể cho họ biết là Bernard đã giúp đỡ mình
không nhỉ? Thôi. Sao phải phiền phức thế làm gì? Tom xoa trán. Anh mệt
mỏi và gục người xuống, chỉ dựa vào đúng một khuỷu tay.

“Chúa tôi,” Ed nói. “Sau đó anh mang đồ đạc của ông ta tới sân bay

Orly à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.