THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 248

mắt xoay về phía mình và dõi theo anh - cho tới khi anh khuất khỏi tầm
mắt.

Jeff mở cửa ra. “Derwatt, xin chào. Vào đi. Đây là phu nhân

Murchison - đây là Philip Derwatt.”

Tom khẽ cúi chào người phụ nữ ngồi trong ghế bành. “Xin chào, bà

Murchison.” Anh cũng gật đầu chào thanh tra Webster, anh ta đang ngồi
trong một chiếc ghế lưng thẳng.

Bà Murchison trông tầm năm mươi tuổi, mái tóc ngắn tỉa lia chia màu

đỏ vàng, đôi mắt xanh dương sáng rực rỡ, miệng khá rộng - một khuôn mặt
mà, Tom thầm nghĩ, trong hoàn cảnh khác thì chắc sẽ vui tươi lắm. Bà ta
mặc một bộ âu phục bằng vải tweed chất lượng tốt được cắt may thanh lịch,
đeo vòng cổ ngọc bích, áo len màu xanh lục nhạt.

Jeff đã đi ra phía sau chỗ bàn làm việc nhưng không ngồi xuống.

“Anh đã gặp chồng tôi ở Luân Đôn. Ở đây,” bà Murchison nói với

Tom.

“Đúng, trong vài phút thôi. Phải rồi. Chắc là cỡ mười phút.” Tom đi về

phía ghế lưng thẳng mà Ed đang mời anh ngồi xuống. Anh cảm thấy bà
Murchison nhìn theo đôi giày của anh, đôi giày sắp hỏng từng thuộc về
Derwatt. Tom cẩn thận ngồi xuống như thể bị thấp khớp, hoặc còn nghiêm
trọng hơn. Giờ anh chỉ cách bà Murchison tầm mét rưỡi, bà ta phải quay
đầu sang phải một chút để nhìn anh.

“Ông ấy định tới chỗ một anh tên là Ripley ở Pháp. Ông ấy đã viết thư

kể với tôi như thế,” bà Murchison nói. “Sau đó ông ấy không hẹn gặp anh
à?”

“Không,” Tom nói.
“Anh có tình cờ quen anh Ripley không? Tôi được biết là anh ta có vài

bức tranh của anh.”

“Tôi từng nghe nhắc đến anh ta nhưng chưa gặp bao giờ,” Tom nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.