THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 249

“Tôi sẽ cố gắng gặp anh ta. Sau rốt thì… có thể chồng tôi vẫn ở Pháp.

Điều tôi muốn biết là, anh Derwatt, anh có nghĩ rằng có kẻ nào đó làm giả
tranh của anh không… Tôi khó mà diễn tả thành lời được. Có kẻ nào nghĩ
rằng họ cần phải trừ khử chồng tôi để ngăn ông ấy lật tẩy một vụ làm giả
không? Hoặc là vài vụ làm giả?”

Tom chậm rãi lắc đầu. “Theo tôi biết là không.”

“Nhưng anh vẫn ở Mexico.”
“Tôi đã nói chuyện với…” Tom ngẩng lên nhìn Jeff, rồi nhìn sang Ed

đang đứng dựa vào bàn. “Phòng triển lãm này không hề biết có vụ lừa đảo
hay giả mạo nào cả. Tôi đã xem bức tranh mà chồng bà mua, bà biết đấy.
‘Đồng Hồ.”’

“Và nó đã bị trộm.”

“Phải, tôi cũng nghe nói vậy. Nhưng trọng điểm là nó là tranh của tôi.”
“Chồng tôi đã định cho anh Ripley xem bức tranh đó.”
“Đúng thế,” Webster xen vào. “Anh Ripley đã kể cho tôi nghe về cuộc

đối thoại của họ…”

“Tôi biết, tôi biết. Chồng tôi có giả thuyết của ông ấy,” bà Murchison

nói đầy vẻ tự hào hoặc can đảm. “Có thể ông ấy nhầm. Tôi thừa nhận mình
không phải là chuyên gia hội họa như chồng tôi. Nhưng giả sử ông ấy
đúng.” Bà ta chờ một câu trả lời, từ bất kỳ ai.

Tom hy vọng bà ta không biết gì về giả thuyết của chồng mình, hoặc

là cũng không hiểu.

“Giả thuyết của ông ấy là gì thế, bà Murchison?” Webster hỏi với vẻ

háo hức.

“Có gì đó về màu tím trong các bức tranh gần đây của anh Derwatt -

vài bức thôi. Chắc chắn là ông ấy đã thảo luận về điều đó với anh rồi chứ,
anh Derwatt?”

“Có,” Tom nói. “Ông ấy nói màu tím trong các bức tranh cũ của tôi

sậm hơn. Có thể là như vậy.” Tom cười nhẹ. “Tôi không để ý đến. Nếu giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.