THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 265

Bà Murchison đến nhà.
Tom đi ra cửa trước để đón bà ta và bảo đảm tắc-xi thu tiền thích đáng.

Bà Murchison có tiền Pháp và tip quá tay cho tài xế nhưng Tom mặc kệ.

“Đây là vợ tôi, Heloise,” Tom nói. “Đây là bà Murchison - đến từ

Mỹ.”

“Chào cô.”
“Chào bà.” Heloise nói.

Bà Murchison nhận lời uống một tách trà. “Tôi mong hai người lượng

thứ vì đã tự ý tới đây đột ngột như vậy,” bà ta nói với Tom và Heloise,
“nhưng đây là một vấn đề quan trọng… và tôi muốn gặp hai người ngay
khi có thể”.

Giờ tất cả đã ngồi xuống, bà Murchison ngồi trên sô-pha vàng, Tom

ngồi trên một cái ghế lưng thẳng, Heloise cũng vậy. Cô ra cái vẻ không
mấy hứng thú với chuyện này nhưng vì lịch sự nên mới ở lại, rất xuất sắc.
Nhưng Tom biết là cô khá hứng thú.

“Chồng tôi…”

“Tom, ông ấy đã bảo tôi hãy gọi ông ấy như vậy,” Tom nói, mỉm cười.

Anh đứng dậy. “Ông ấy đã xem hai bức tranh này. Ở bên phải tôi là bức
‘Người Ngồi Trong Ghế’. Sau lưng bà là bức ‘Đôi Ghế Đỏ’. Đó là bức
tranh cũ.” Tom mạnh dạn nói. Kệ cha sự đúng mực, đạo đức, tử tế, sự thật,
luật pháp, hay thậm chí là số mệnh, việc thành hay bại quyết định tương lai
của anh. Hoặc anh thành công ngay bây giờ, hoặc không. Nếu bà
Murchison muốn đi tham quan nhà anh thì bà ta có thể xuống cả tầng hầm
nếu muốn, Tom cũng chẳng quan tâm. Anh chờ bà Murchison đặt câu hỏi,
có thể là chồng bà ta nghĩ gì về tính xác thực của các bức tranh này.

“Anh đã mua chúng từ Buckmaster à?” Bà ta hỏi.
“Phải, cả hai bức.” Tom liếc nhìn Heloise, cô đang hút một điếu thuốc

loại Gitane Mais mà rất hiếm khi cô hút. “Vợ tôi hiểu tiếng Anh,” Tom nói.

“Cô có ở đây khi chồng tôi đến chơi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.