THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 267

“Nếu anh ta không tự tử - tôi nghĩ thanh tra Webster có vẻ hoài nghi

điều đó - vậy ai có thể giết anh ta? Và vì lí do gì?” Bà Murchison hỏi. “Anh
có suy nghĩ gì về chuyện này không?”

Tom đứng dậy và anh đứng vững hai chân trên sàn, nhấp trà. “Tôi

chẳng có suy nghĩ gì về vấn đề đó hết. Dickie đã tự tử. Tôi không nghĩ là
anh ấy tìm được lối đi của mình - với tư cách họa sĩ, và chắc chắn là không
thuộc về công ty của cha anh ấy. Đóng tàu hay đóng thuyền cũng thế.
Dickie có vô số bạn bè, nhưng không có người bạn nào ác độc cả.” Tom
dừng lại, và tất cả mọi người ngừng theo anh. “Dickie chẳng có lý do gì để
có kẻ thù hết,” anh nói thêm.

“Chồng tôi cũng không - trừ phi có khả năng tranh của Derwatt thật sự

đang bị làm giả.”

“Chuyện đó thì tôi chịu không biết, khi sống ở đây như thế này.”
“Hẳn là có một phi vụ lừa đảo nào đó.” Bà ta nhìn sang Heloise. “Tôi

hy vọng cô hiểu những gì chúng tôi đang bàn, phu nhân Ripley.”

Tom chuyển ngữ cho Heloise bằng tiếng Pháp, “Bà Murchison băn

khoăn không biết có băng lừa đảo nào… liên quan đến tranh vẽ của
Derwatt không”.

“Em hiểu,” Heloise nói.
Cô thấy hồ nghi vụ Dickie, Tom biết. Nhưng anh cũng biết là mình có

thể dựa vào cô. Kỳ cục thay bản thân Heloise cũng có hơi hướm lừa đảo.
Dẫu sao đi nữa, trước mặt một người lạ, cô sẽ không tỏ ra hoài nghi những
gì anh nói.

“Bà có muốn tham quan tầng trên không?” Tom hỏi bà Murchison.

“Hoặc khu đất trước khi trời tối?”

Bà ta nhận lời.
Bà ta và Tom đi lên tầng. Bà Murchison mặc một chiếc váy len màu

xám nhạt. Bà ta rắn rỏi - có thể bà ta cưỡi ngựa hoặc chơi golf - dù không
ai dám nói bà ta béo. Người ta không bao giờ bảo những người phụ nữ chơi
thể thao vạm vỡ là béo, dù không béo thì họ còn là gì được nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.