THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 268

Heloise đã từ chối đi cùng họ. Tom dẫn bà Murchison vào phòng ngủ

dành cho khách của anh, mở cửa thật rộng và bật đèn lên. Rồi với phong
thái thoải mái và cởi mở, anh chỉ cho bà ta xem nốt các phòng trên gác, vào
cả phòng của Heloise, cửa phòng được anh mở ra nhưng không bật đèn vì
có vẻ bà Murchison không mấy hứng thú xem.

“Cảm ơn anh,” bà Murchison nói, và họ đi xuống nhà.

Tom thấy thương tiếc bà ta. Anh thấy có lỗi vì đã giết chồng bà ta.

Nhưng, anh tự nhủ, anh không được phép trách bản thân vì chuyện đó vào
lúc này: nếu làm vậy thì anh chẳng khác gì Bernard, người muốn thú nhận
tất cả mọi chuyện dù ảnh hưởng đến nhiều người khác. “Bà có gặp Derwatt
ở Luân Đôn không?”

“Có, tôi đã gặp anh ta,” bà Murchison nói, lại ngồi xuống sô-pha,

nhưng giờ chỉ ngồi ở phía mép.

“Anh ta thế nào? Tôi suýt nữa đã được gặp anh ta hôm khai mạc triển

lãm.”

“À, anh ta có râu… Cũng dễ chịu nhưng không nói nhiều,” bà ta kết

thúc, không có hứng thú với Derwatt. “Anh ta nói rằng không nghĩ tranh
của mình đang bị làm giả… và anh ta cũng đã nói vậy với Tommy.”

“Phải, tôi nhớ chồng bà cũng đã kể với tôi như vậy. Bà tin lời Derwatt

chứ?”

“Tôi nghĩ vậy. Derwatt có vẻ thành thật. Người ta còn có thể nói gì

được nữa?” Bà ta ngả người dựa vào sô-pha.

Tom tiến lên một bước. “Thêm trà? Hay là scotch?”
“Tôi nghĩ mình muốn uống scotch, cảm ơn anh.”
Tom đi vào bếp lấy đá. Heloise vào cùng và giúp anh.

“Vụ Dickie là sao?” Cô hỏi.
“Không có gì đâu,” anh nói. “Anh sẽ kể cho em nếu có chuyện gì đó.

Bà ta biết anh là bạn của Dickie thôi. Em có muốn uống vang trắng
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.