THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 266

“Không, lúc đó tôi ở Hy Lạp,” Heloise đáp lại. “Tôi không hề gặp

chồng bà.”

Bà Murchison đứng dậy và nhìn hai bức tranh, Tom bật thêm hai cây

đèn ngoài những bóng đèn sẵn có để bà ta có thể nhìn rõ chúng hơn.

“Tôi thích nhất bức ‘Người Ngồi Trong Ghế’,” anh nói. “Đó là lý do

nó được treo trên lò sưởi.”

Bà Murchison có vẻ cũng thích nó.
Tom chờ bà ta nói vài chuyện liên quan đến lý thuyết của chồng bà ta

về việc Derwatt bị giả mạo tranh. Bà ta không nói gì. Bà ta cũng không
bình luận gì về màu oải hương hay màu tím ở cả hai bức tranh. Bà
Murchison cũng chỉ hỏi những câu tương tự thanh tra Webster, như là
chồng bà ta có khỏe khi ra về không, ông ta có hẹn với ai nữa không.

“Ông ấy có vẻ rất phấn khởi,” Tom nói, “và ông ấy cũng không đề cập

đến một cuộc hẹn nào, như tôi đã nói với thanh tra Webster. Điều kỳ lạ là
bức tranh của chồng bà bị trộm mất. Ông ấy đã mang nó đến sân bay Orly,
được bọc cẩn thận”.

“Phải, tôi biết.” Bà Murchison đang hút một điếu Chesterfield của

mình. “Bức tranh vẫn chưa được tìm thấy. Cả chồng tôi lẫn hộ chiếu của
ông ấy cũng chung tình trạng.” Bà ta mỉm cười. Bà ta có một khuôn mặt dễ
chịu, tử tế, hơi đầy đặn, giúp đẩy lùi các nếp nhăn tuổi tác.

Tom rót thêm một tách trà cho bà ta. Bà Murchison đang nhìn Heloise.

Đánh giá? Tự hỏi cô nghĩ sao về toàn bộ chuyện này? Tự hỏi cô biết bao
nhiêu? Tự hỏi liệu ở đây có gì đáng để biết không? Hay cô sẽ về phe nào
nếu chồng mình có tội?

“Thanh tra Webster bảo tôi rằng anh là bạn của Dickie Greenleaf,

người đã bị giết ở Ý,” bà Murchison nói.

“Đúng thế,” Tom nói. “Nhưng anh ấy không bị giết, đó là một vụ tự

tử. Lúc ấy tôi đã quen anh ấy được khoảng năm tháng - chắc phải sáu
tháng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.