THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 275

CHƯƠNG 22

B

uổi sáng, Tom mua vé máy bay và 2 giờ 20 phút chiều anh đến sân

bay Orly. Nếu Bernard không ở Salzburg thì ở đâu? Rome? Tom hy vọng là
không. Tìm người ở Rome rất khó. Anh cúi gằm đầu xuống và không nhìn
ngang nhìn ngửa ở sân bay Orly vì có khả năng Webster đã sai người từ
Luân Đôn đến tìm anh. Điều đó còn phụ thuộc vào việc mọi chuyện đang
phỏng tay đến mức nào, và Tom thì không nắm rõ. Vì sao Webster lại đến
gặp anh nữa nhỉ? Anh ta có hoài nghi anh đã giả mạo Derwatt không? Nếu
vậy thì lần giả mạo thứ hai và dùng một hộ chiếu khác để ra vào Anh Quốc
sẽ mang lại một chút lợi ích cho anh: ít nhất thì Tom Ripley không có mặt ở
Luân Đôn vào lần giả mạo thứ hai.

Anh phải đợi một tiếng đồng hồ ở nhà ga sân bay Frankfurt rồi lên

một máy bay bốn động cơ của hãng hàng không Áo mang cái tên quyến rũ
Johann Strauss trên thân. Ở sân bay Salzburg, anh bắt đầu cảm thấy an toàn
hơn. Tom lên xe buýt tới Mirabeleplatz, và vì anh muốn ở tại Goldener
Hirsch, anh nghĩ tốt nhất nên gọi trước bởi đó là khách sạn xịn nhất và
thường kín người. Họ có một phòng có bồn tắm. Tom báo tên là Thomas
Ripley. Anh quyết định đi bộ tới khách sạn vì khoảng cách cũng gần. Anh
đã từng đến Salzburg hai lần trước đây, một lần cùng Heloise. Trên vỉa hè,
có vài người đàn ông mặc quần bó da lederhosen và đội mũ phớt Tyrolean,
bộ trang phục hoàn thiện đến tận dao săn găm trong chiếc tất cao đến đầu
gối. Những khách sạn khá lớn và cổ, theo Tom mơ hồ nhớ lại từ những
chuyến du lịch trước, trưng bày thực đơn trên những tấm bảng lớn sặc sỡ
đặt cạnh cửa trước của họ: trọn bữa ăn có cả món cốt-lết bê tẩm bột rán có
giá 25 si-ling 30 xu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.