THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 283

sai lầm sao, Tom tự hỏi mình. Phải chăng anh chỉ cần… tiến tới? Nhưng
Tom có cảm giác là Bernard sẽ hét ầm lên.

Anh đi qua khách sạn của mình và đi tới góc phố tiếp theo, ở đó anh rẽ

phải. Quán Tomaselli chỉ còn cách vài mét. Nếu Bernard đang đi theo anh -
Tom chắc chắn là anh ta sẽ rời khỏi nhà hàng - nếu Bernard muốn đến ngồi
cùng anh ở đây thì cũng được thôi. Nhưng Tom biết thực tế không như vậy.
Bernard thật ra lại nghĩ anh ta đang nhìn thấy ảo ảnh. Vậy nên Tom ngồi
xuống một chiếc bàn chính giữa dễ thấy, gọi sandwich và một bình rượu
vang trắng, đọc vài tờ báo.

Bernard không theo vào.
Cánh cửa khung gỗ rộng rãi có một thanh ngang bằng đồng uốn cong

để treo chiếc rèm màu xanh lục, và mỗi lần rèm chuyển động là Tom lại
nhìn lên, nhưng người bước vào chẳng bao giờ là Bernard.

Nếu Bernard thật sự bước vào và tiến về phía anh thì đó là vì anh ta

muốn bảo đảm anh là người thật. Chuyện đó hợp logic. (Rắc rối là Bernard
sẽ không có một hành động logic nào cả, hẳn là vậy.) Tom sẽ nói, “Ngồi
xuống đi và cùng uống ruợu vang với tôi. Anh thấy đấy, tôi không phải là
một bóng ma đâu. Tôi đã nói chuyện với Cynthia. Cô ấy muốn gặp lại anh
đấy”. Kéo Bernard ra khỏi chuyện này.

Nhưng Tom không nghĩ là anh có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.