THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 284

CHƯƠNG 23

Đ

ến ngày hôm sau, thứ Ba, Tom đưa ra một quyết định khác: phải nói

chuyện bằng được với Bernard dù bằng cách này hay cách khác, dẫu có
phải trói anh ta lại đi nữa. Anh sẽ cố gắng đưa Bernard quay lại Luân Đôn.
Anh ta hẳn phải có vài người bạn ở đó, ngoài Jeff và Ed, hai người mà chắc
anh ta sẽ tránh xa. Không phải mẹ của Bernard vẫn sống ở đó sao? Tom
không chắc lắm. Nhưng anh cảm thấy mình phải làm gì đó vì cái vẻ khổ sở
của Bernard thật đáng thương. Mỗi lần nhìn thấy anh ta là Tom lại cảm thấy
đau đớn một cách kỳ cục: như thể anh đang chứng kiến một người vật lộn
với cái chết, nhưng vẫn lê bước trên đường.

Nên lúc mười một giờ sáng, Tom tới nhà trọ Blaue gì đó, và nói

chuyện với người phụ nữ tóc đen tầm năm mươi tuổi ở bàn lễ tân. “Xin lỗi,
có một người đàn ông tên là Bernard Tufts - người Anh - đang ở đây
không?” Tom hỏi bằng tiếng Đức.

Đôi mắt người phụ nữ mở to hơn. “Có, nhưng anh ta vừa trả phòng

rồi. Tầm một tiếng trước.”

“Anh ta có bảo là định đi đâu không?”
Bernard không nói gì cả. Tom cảm ơn bà ta và anh cảm thấy mắt bà ta

dõi theo anh khi anh rời khỏi khách sạn, nhìn anh chằm chằm như thể anh
cũng kỳ quái như Bernard chỉ đơn giản vì anh quen anh ta.

Tom đi tắc-xi tới ga tàu hỏa. Chắc chỉ có vài chuyến bay cất cánh khỏi

sân bay Salzburg, nó nhỏ xíu. Và tàu hỏa thì rẻ hơn máy bay. Tom không
nhìn thấy Bernard ở ga tàu hỏa. Anh tìm kiếm trên ga và trong cả quầy giải
khát. Sau đó anh đi bộ về phía sông, tới trung tâm thành phố, để ý tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.