THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 286

Tom lao đi. Bernard vẫn trong tầm mắt của anh. Tom cau mày, xấu hổ

và giận dữ. Anh đột nhiên cảm thấy chán ghét Bernard. Cảm xúc ấy khiến
anh thoáng căng thẳng nhưng rồi nó trôi sạch đi. Bernard đang sải bước
thật nhanh, không nhìn ra sau lưng. Dáng đi của anh ta có phần điên rồ, đầy
vẻ lo lắng nhưng vẫn giữ tốc độ đều đặn khiến Tom có cảm giác là anh ta
có thể đi như vậy vài tiếng đồng hồ cho tới khi ngất xỉu mới thôi. Mà liệu
Bernard có bao giờ ngất xỉu không? Kỳ lạ thay nhưng anh cảm thấy
Bernard giống một hồn ma như cách Bernard rõ ràng đang nghĩ về anh,
Tom nghĩ thầm.

Bernard bắt đầu đi dích dắc một cách vô nghĩa qua các con phố, nhưng

anh ta vẫn bám khá sát dòng sông. Họ đi bộ suốt nửa tiếng và giờ đã hoàn
toàn bỏ lại thành phố sau lưng. Đường phố giờ rất hẹp, thỉnh thoảng lại có
cửa hàng hoa, đồ gỗ, vườn tược, nhà ở, một hàng bánh Konditorei bé xíu
với hàng hiên giờ trống không nhìn ra sông. Cuối cùng Bernard bước vào
trong một tiệm bánh như thế.

Tom đi chậm lại. Anh không mệt hay hết hơi sau khi đã đi bộ nhanh

từng ấy thời gian. Anh cảm thấy kỳ cục. Chỉ có làn gió mát lạnh dễ chịu
thổi qua trán khiến anh nhớ ra mình vẫn còn thuộc thế giới người sống.

Quán cà phê vuông vắn nhỏ xinh có các bức tường bằng kính và Tom

có thể nhìn thấy Bernard đang ngồi xuống một chiếc bàn cùng một ly vang
đỏ trước mặt. Quán vắng tanh, chỉ có đúng một nữ phục vụ gày gò và khá
lớn tuổi mặc đồng phục màu đen đeo tạp dề trắng. Tom mỉm cười, nhẹ
nhõm, không nghĩ ngợi hay cân nhắc gì thêm, anh mở cửa bước vào. Giờ
Bernard nhìn anh như thể thoáng ngạc nhiên, bối rối (anh ta đang cau mày),
nhưng không còn giữ vẻ hãi hùng như trước nữa.

Tom khẽ mỉm cười và gật đầu. Anh không biết vì sao mình lại gật đầu

nữa. Đó là lời chào chắc? Hay lời xác nhận? Nếu vậy thì xác nhận cái gì
mới được? Tom tưởng tượng mình kéo ghế ra, ngồi xuống cạnh Bernard và
nói, “Bernard, tôi không phải là hồn ma. Trên đầu tôi không có nhiều đất
lắm và tôi đã đào đường ra. Buồn cười nhỉ? Tôi vừa đến Luân Đôn và gặp
Cynthia, cô ấy nói…” Và anh tưởng tượng mình cũng nhấc một ly rượu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.