THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 289

trượt chân và phải tóm lấy thứ gì đó, Tom nhìn xuống và thấy một bóng
người thon dài, xám xịt trên các tảng đá bên dưới, một tay vung ra. Nó là
một cú ngã khoảng bốn tầng nhà, rơi thẳng xuống đá. Bernard không động
đậy. Tom tìm đường về chỗ an toàn hơn.

Anh nhấc túi vải lên, nhẹ một cách đáng thương.

Suốt một hồi lâu Tom chẳng nghĩ được gì. Anh vẫn cầm cái túi vải.
Liệu có ai tìm thấy Bernard không? Từ sông, liệu có người nào nhìn

thấy anh ta không? Nhưng có ai lại đi trên con sông này làm gì chứ? Khó
có khả năng có người leo núi nhìn thấy anh ta hay đi qua chỗ anh ta, dẫu
sao thì cũng không thể trong thời gian ngắn sắp tới được. Hiện giờ Tom
không thể đối mặt với việc tiến lại gần chỗ Bernard hơn, nhìn anh ta. Anh
biết anh ta đã chết.

Một vụ ám sát kỳ lạ.

Tom đi ngược lại con đường dốc thoai thoải về Salzburg, và anh

không gặp một ai hết. Ở đâu đó gần thị trấn, Tom nhìn thấy một chiếc xe
buýt và lên xe. Anh không rõ mình đang ở đâu nhưng có vẻ xe buýt đang đi
về hướng Salzburg.

Lái xe hỏi Tom có phải định đến một chỗ này không, chỗ đấy anh

không biết.

“Gần Salzburg,” Tom nói.

Lái xe lấy của anh vài si-ling.
Tom xuống xe ngay khi nhận ra một chỗ quen quen. Sau đó anh đi bộ.

Cuối cùng, anh lê bước qua Residenzplatz, vào Getreidegasse, mang theo
túi vải của Bernard.

Anh tiến vào Goldener Hirsch, đột ngột hít vào mùi hương dễ chịu của

sáp đánh bóng đồ gỗ, mùi thơm an ủi và thanh bình.

“Chào buổi tối, thưa ngài,” người xách hành lý nói và đưa Tom chìa

khóa phòng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.