THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 305

“Anh lại còn mua một chiếc va-li mới nữa chứ!” Cô nói khi thấy chiếc

va-li da lợn màu nâu trong tủ đồ của anh.

“Nó khá bình thường mà,” Tom nói bằng tiếng Pháp khi điện thoại

reo. Anh đuổi cô ra xa cái va-li. Tom được báo là điện thoại của Jeff không
có ai bắt máy và Tom nhờ tổng đài viên tiếp tục cố gắng. Giờ đã gần nửa
đêm.

Tom tắm trong khi đó Heloise vẫn nói chuyện với anh. “Bernard chết

thật rồi à?” Cô hỏi.

Tom đang rửa trôi xà phòng, sung sướng được về nhà, cảm giác có

chiếc bồn tắm mà anh quen thuộc dưới chân. Anh mặc một bộ đồ ngủ lụa
vào. Anh không biết phải bắt đầu giải thích từ đâu. Điện thoại reo. “Nếu em
nghe anh nói chuyện,” Tom nói, “thì em sẽ hiểu”.

“Xin chào?” Giọng Jeff cất lên.

Tom đứng thẳng dậy, căng thẳng, giọng nghiêm trọng. “Xin chào. Tom

đây. Tôi gọi tới để báo cho anh biết là Derwatt đã chết … Anh ta đã chết ở
Salzburg…”

Jeff lắp bắp như thể điện thoại của anh ta đang bị nghe lén, và Tom

vẫn tiếp tục nói như một công dân trung thực bình thường nhất:

“Tôi vẫn chưa báo cho cảnh sát ở bất kỳ đâu biết cả. Cái chết - nó diễn

ra trong hoàn cảnh mà tôi không muốn miêu tả qua điện thoại.”

“Anh có… ch-chuẩn bị tới Luân Đôn không?”
“Tôi không tới đâu. Nhưng anh có thể nói chuyện với Webster và báo

cho anh ta biết việc tôi đã gọi cho anh, rằng tôi đã tới Salzburg để tìm
Bernard không… Mà thôi, đừng bận tâm đến Bernard vội, chỉ trừ một
chuyện quan trọng này nữa. Anh có thể tới studio của anh ta và tiêu hủy
mọi dấu vết của Derwatt không?”

Jeff hiểu. Anh ta và Ed quen người quản lý tòa nhà. Họ có thể lấy chìa

khóa. Họ có thể nói dối là Bernard cần gì đó. Và Tom hy vọng chuyện này
cũng sẽ giúp mang các bức phác thảo, những bức tranh sơn dầu dang dở mà
có thể họ cần đưa ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.