THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 318

Tom ngẫm nghĩ hồi lâu. “Chuyện đó khiến anh ta trầm cảm. Còn anh

ta đã nói gì à - Anh ta nói gì đó về gánh nặng của việc nổi tiếng. Anh ta
ghét sự nổi tiếng. Anh ta cảm thấy chính điều đó đã gây ra cái chết cho một
người - của ông Murchison.”

“Derwatt có thân thiện với anh không?”

“Có. Ít nhất thì tôi cũng chưa bao giờ nhận thấy sự kém thân thiện

nào. Những cuộc trò chuyện riêng của tôi với anh ta diễn ra ngắn thôi. Chỉ
một đến hai lần gì đó, tôi nghĩ vậy.”

“Anh ta có biết gì về quan hệ của anh với Richard Greeleaf không?”
Cả cơ thể Tom run rẩy dù anh hy vọng nó không hiện rõ. Anh nhún

vai. “Anh ta chưa bao giờ đề cập đến chuyện đó, nếu có biết.”

“Bernard cũng không à? Anh ta cũng không một lần đề cập à?”
“Không,” Tom nói.
“Anh thấy đấy, anh cũng phải đồng ý với tôi là thật kỳ lạ khi có tận ba

người đàn ông biến mất hoặc chết xung quanh anh - ông Murchison,
Derwatt và Bernard Tufts. Richard Greenleaf cũng biến mất - người ta chưa
bao giờ tìm được xác anh ta, tôi nhớ vậy. Và tên người bạn của anh ta là gì
ấy nhỉ? Fred? Freddie gì đó?”

“Miles, tôi nghĩ vậy,” Tom nói. “Nhưng tôi không dám nói là ông

Murchison gần gũi với tôi. Tôi chỉ quen sơ sơ với ông ta mà thôi. Hay
Freddie Miles cũng vậy.” Ít nhất thì Webster chưa nghĩ đến khả năng anh
đã đóng giả Derwatt, Tom nghĩ.

Heloise và bà Annette bước vào, bà Annette đẩy một xe đồ có chứa

một đĩa sandwich và một chai rượu vang trong xô đá.

“À, món ăn nhẹ!” Tom nói. “Tôi chưa kịp hỏi anh có hẹn ăn trưa chưa,

thanh tra, nhưng món ăn nhỏ này…”

“Tôi có hẹn với cảnh sát Melun rồi,” Webster cười nhẹ nói. “Tôi phải

gọi lại cho họ sớm. Mà tiện thể tôi sẽ hoàn trả tiền cước mọi cuộc gọi đó
cho anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.