THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 33

Ed khởi hành, để Bernard lại trong studio của Jeff, nơi lát nữa bọn họ sẽ
gặp lại nhau.

“Chúa ơi, anh ta rầu rĩ quá,” Tom nói khi đang đi trên vỉa hè. Anh

đang khom cả người xuống để đi bộ. “Anh ta có thể tiếp tục như thế này
bao lâu nữa?”

“Đừng đánh giá dựa vào ngày hôm nay. Anh ấy sẽ tiếp tục được thôi.

Cứ lúc nào có triển lãm là anh ấy lại thành ra thế này.”

Bernard là con ngựa thồ già nua, Tom đoán vậy. Ed và Jeff thì mê mải

với tiền bạc, thức ăn ngon, đời sống cao. Bernard thì chỉ mải sản xuất ra
những bức tranh biến những chuyện đó thành hiện thực.

Tom vội vã lùi lại tránh một chiếc tắc-xi, không ngờ nó sẽ lao tới dọc

lề đường bên trái.

Ed mỉm cười. “Tuyệt lắm. Cứ tiếp tục phát huy nhé.”
Họ đến chỗ chờ tắc-xi và ngồi vào một chiếc xe.
“Mà này… người quản lý hay người giám sát ở phòng triển lãm,” Tom

nói. “Tên anh ta là gì nhỉ?”

“Leonard Hayward,” Ed nói. “Anh ta tầm hai sáu tuổi. Quái đản cực

kỳ, nên thuộc về một cửa tiệm thời trang trên đường King, nhưng anh ta ổn
lắm. Jeff và tôi đã cho anh ta vào hội. Buộc phải thế. Thật ra thì như thế an
toàn hơn, vì anh ta không thể gửi thư tống tiền nếu ký vào bản thỏa thuận
cùng chúng tôi quản lý nơi này, và anh ta đã ký. Chúng tôi trả anh ta khá
hậu hĩnh và anh ta cũng thấy hứng thú. Anh ta còn mang lại vài người mua
hàng giàu có nữa.” Ed nhìn Tom và mỉm cười. “Đừng quên chút ngữ điệu
của dân lao động nhé. Theo tôi nhớ thì anh có thể giả vờ khá tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.