THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 38

(Một chuớng ngại vật nhỏ, nhưng Tom vẫn vượt qua được. Lúc nào

anh chẳng vẽ từ trí tưởng tượng.)

“Ít nhất thì anh có thể miêu tả căn nhà nơi anh sống ở Mexico chứ,

Derwatt?” Eleanor hỏi.

(Việc này thì Tom làm được. Một căn nhà một tầng có bốn phòng.

Trước cửa có một cây chuối. Có một cô gái đến dọn dẹp vào mười giờ sáng
hàng ngày, và mua sắm ít đồ hộ anh hàng trưa, mang về bánh tortilla mới
nướng nóng hôi hổi, sẽ được anh ăn cùng đậu đỏ - frijoles - thành bữa trưa.
Đúng là thịt hơi khan hiếm nhưng cũng có ít thịt dê. Tên cô gái à? Juana.)

“Trong làng họ có gọi anh là Derwatt không?”
“Hồi trước thì có và họ cũng có cách phát âm cực kỳ khác, tôi nói cho

các anh biết. Giờ thì họ gọi Filipo. Không cần một cái tên nào khác ngoài
Don Filipo.”

“Họ hoàn toàn không biết anh chính là Derwatt à?”
Tom lại cười nhẹ. “Tôi không nghĩ họ bận tâm nhiều đến tờ The Times

hay Arts Review hay mấy tờ báo đại loại như thế đâu.”

“Anh có nhớ Luân Đôn không? Đối với anh nó trông như thế nào?”

“Có phải chỉ vì một ý thích bất chợt khiến anh quay lại lúc này

không?” Perkins trẻ tuổi hỏi.

“Đúng thế. Chỉ là một ý thích bất chợt.” Tom nở nụ cười mệt mỏi,

thản nhiên của một người đàn ông đã ngắm nhìn sông núi Mexico, trong cô
đơn, suốt nhiều năm dài.

“Anh có bao giờ cải trang để tới châu Âu không? Chúng tôi biết anh

thích sự riêng tư…”

“Derwatt, tôi sẽ cực kỳ biết ơn nếu được anh bỏ ra mười phút ngày

mai. Tôi có thể hỏi nơi anh đang ở…”

“Xin lỗi nhé, tôi vẫn chưa quyết định được là mình sẽ ở đâu,” Tom

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.