THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 40

“Đi thẳng vào trọng tâm nhé, anh Derwatt, tôi… tôi có hứng thú với

một số thay đổi nhất định về mặt kỹ thuật mà anh thể hiện ra trong bức
tranh ‘Đồng Hồ’. Hiển nhiên là anh biết bức tranh tôi muốn nói đến chứ?”
Ông ta hỏi.

Đó là một câu hỏi thông thường hay có tính công kích nhỉ, Tom phân

vân. “Tất nhiên,” anh nói.

“Anh có thể miêu tả nó không?”
Tom vẫn đang đứng thẳng. Một cơn ớn lạnh lan đi khắp cơ thể anh.

Tom mỉm cười. “Tôi chẳng bao giờ có thể miêu tả các bức tranh của mình.
Tôi cũng sẽ chẳng lấy làm ngạc nhiên nếu trong đó không có cái đồng hồ
nào. Ông Murchison, ông có biết là không phải lúc nào tôi cũng tự đặt tên
cho các tác phẩm của mình không? Sao người ta có thể nghĩ ra cái tên
‘Trưa Chủ Nhật’ từ một bức tranh sơn dầu thì tôi cũng chịu.” (Tom đã liếc
qua chương trình triển lãm hai mươi tám bức họa Derwatts đang được
trưng bày, một tờ chương trình mà Jeff hoặc ai đó đã thấu đáo mở ra và đặt
lên bàn thấm trên bàn làm việc.) “Có phải đó là công lao của anh không,
Jeff?”

Anh ta bật cười. “Không, tôi nghĩ là của Ed. Ông có muốn uống gì

không, ông Murchison? Tôi sẽ lấy đồ uống cho ông từ quầy bar.”

“Không, cảm ơn anh, tôi không cần.” Rồi ông ta chuyển hướng sang

Tom. “Đó là một chiếc đồng hồ màu đen xanh dương được cầm bởi… Anh
có nhớ không?” Ông ta mỉm cười như thể chỉ đang hỏi một câu đố ngây
thơ.

“Tôi nghĩ là một bé gái… quay mặt về phía người xem, đúng không

nhỉ?”

“Hừm. Không sai,” ông Murchison nói. “Nhưng mà anh cũng đâu có

vẽ bé trai bao giờ?”

Tom cười khẽ, nhẹ nhõm vì mình đã đoán đúng. “Tôi đoán là mình

thích các bé gái hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.