THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 45

“Tôi ý thức rõ về điều đó,” ông Murchison nói. “Và tôi không buộc tội

các anh hay Derwatt. Tôi chỉ đang nói rằng tôi không nghĩ đây là một bức
tranh của Derwatt. Tôi cũng không thể giải thích rõ cho các anh biết
chuyện gì đã xảy ra được.” Ông Murchison lần lượt nhìn bọn họ, có phần
xấu hổ vì sự bộc phát của mình, nhưng vẫn giữ niềm tin vững chắc vào bản
thân. “Giả thuyết của tôi là một họa sĩ sẽ không bao giờ quay lại sử dụng
một màu sắc hoặc một bộ màu sắc kết hợp mà anh ta đã từng sử dụng một
khi anh ta đã chuyển sang một màu sắc khác cũng tinh tế và quan trọng như
màu tím oải hương trong các bức tranh của Derwatt. Anh có đồng ý như
vậy không, Derwatt?”

Tom thở dài và dùng ngón trỏ chạm vào râu của mình. “Tôi cũng

không biết. Có vẻ tôi không phải là một nhà lý thuyết giống như ông.”

Tất cả im lặng.
“Thôi, ông Murchison, thế ông muốn chúng tôi làm gì với bức tranh

‘Đồng Hồ’ đây? Hoàn tiền cho ông nhé?” Jeff hỏi. “Chúng tôi rất sẵn lòng
làm vậy, bởi vì… Derwatt vừa xác nhận lại rồi, và nói thẳng ra là giờ nó
đáng giá hơn mười nghìn đô la đấy.”

Tom hy vọng ông Murchison sẽ đồng ý, nhưng ông ta không phải kiểu

người như thế.

Ông Murchison từ tốn cân nhắc, đút hai tay vào túi quần và nhìn Jeff.

“Cảm ơn anh, nhưng tôi có hứng thú với giả thuyết của tôi - ý kiến của tôi,
hơn là tiền bạc. Và vì tôi vẫn còn ở Luân Đôn, nơi có những chuyên gia
giám định tranh tài ba như ở bất kỳ đâu trên thế giới, có khi còn là những
người giỏi nhất, tôi có ý định để một chuyên gia xem bức tranh ‘Đồng Hồ’
và so sánh nó với… vài bức tranh Derwatt không có gì phải nghi ngờ
khác.”

“Được thôi,” Tom hòa nhã nói.
“Cảm ơn rất nhiều vì đã chịu gặp tôi, Derwatt. Rất hân hạnh được gặp

anh.” Ông Murchison chìa bàn tay ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.