THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 62

CHƯƠNG 5

B

uổi sáng hôm sau, khi đang ăn sáng tại giường - một đặc quyền cho

những người trả thêm vài đồng shilling ở Anh - Tom gọi điện cho bà
Annette. Chỉ mới tám giờ nhưng Tom biết bà ta hẳn đã dậy được gần một
tiếng đồng hồ rồi, vừa ca hát vừa hoàn thành mấy việc vặt như bật lò sưởi
(một cái công tắc nhỏ trong bếp), pha hỗn hợp tinh tế của mình (trà), vì
uống cà phê vào buổi sáng khiến tim bà ta đập nhanh và chỉnh lại vị trí các
chậu cây trên các bệ cửa sổ khác nhau để chúng có thể đón được nhiều ánh
nắng nhất. Và bà ta sẽ thấy sung sướng vô ngần nếu nhận được điện thoại
thăm hỏi của anh từ Londres

*

.

“Alo!… Alo… alo!” Tổng đài viên cáu kinh.

“Alo?” Kỳ quặc.
“Alo!”
Ba tổng đài viên người Pháp cùng nhấc máy, cộng thêm người phụ nữ

trực điện thoại ở đầu khách sạn Mandeville nữa.

Cuối cùng cũng đến lượt bà Annette nghe máy. “Sáng nay ở đây trời

đẹp lắm. Có nắng!” Bà ta nói.

Tom mỉm cười. Anh đang rất cần nghe một giọng nói tươi vui. “Bà

Annette… Đúng, tôi cực kỳ khỏe, cảm ơn bà. Răng bà thế nào rồi?… Tốt
quá! Tôi gọi điện để báo là chiều nay tôi sẽ về nhà vào tầm bốn giờ cùng
với một quý ông người Mỹ.”

“À!” Bà Annette nói, hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.