THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 80

Hầm rượu có thể vào được từ bên ngoài, đi xuống vài bậc thềm đá là

tới một cánh cửa màu xanh lục, hoặc đi qua một cánh cửa ở phòng vệ sinh
không dùng đến dưới nhà, cạnh một sảnh nhỏ nơi các vị khách treo áo
khoác. Tom và Heloise đã cho xây cầu thang trong nhà để tránh phải ra
ngoài trong điều kiện thời tiết xấu.

“Tôi sẽ mang theo chai rượu về Mỹ. Sẽ thật đáng buồn khi một mình

khui nó ra ở Luân Đôn,” ông Murchison nói.

Tom bật đèn trong hầm lên. Hầm rượu rộng, xám xịt, lạnh như trong tủ

lạnh, hoặc có vẻ là vậy khi so với căn nhà được sưởi ấm từ trung tâm. Có
đến năm hoặc sáu thùng rượu tròn trên giá, không phải tất cả đều đầy rượu,
và có rất nhiều giá rượu vang cạnh tường. Trong một góc hầm là một cái
thùng chứa chất đốt cho hệ thống sưởi và một thùng khác chứa nước nóng.

“Đây là rượu vang đỏ,” Tom nói, ra dấu về một bức tường đầy giá

rượu vang với hơn nửa số chai sẫm màu bám đầy bụi.

Ông Murchison huýt sáo tán thưởng.

Nó phải được xử lý dưới này, Tom nghĩ thầm, nếu có chuyện cần xử

lý. Vậy nhưng anh chưa lên kế hoạch kỹ lưỡng, anh còn chưa có một kế
hoạch gì cả. Cứ hành động đi đã, anh tự nhủ, nhưng tất cả những gì anh làm
là lững thững đi dạo quanh hầm, ngắm nghía các chai rượu của mình, chạm
vào một đến hai cổ chai được bọc giấy thiếc đỏ. Anh rút một chai ra.
“Margaux. Ông thích nó.”

“Siêu phẩm,” ông Murchison nói. “Cảm ơn anh rất nhiều Tom. Tôi sẽ

kể cho bạn bè nghe về hầm rượu nơi nó được lấy đi.” Ông Murchison cẩn
trọng nhận lấy chai rượu.

Tom nói, “Chắc ông sẽ không đổi ý về việc nói chuyện với chuyên gia

ở Luân Đôn đâu nhỉ, chỉ vì sự trung thực. Tôi đang nói đến việc giả mạo
tranh ấy”.

Ông Murchison cười khẽ. “Tom, tôi không thể. Tính trung thực! Bằng

cả tính mạng này tôi cũng chẳng thể tài nào hiểu nổi vì sao anh lại muốn
bảo vệ họ, trừ phi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.