THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 90

và thấy thuốc lá. Còn một túi nhựa khác thì đựng đồ cạo râu, bàn chải đánh
răng và kem đánh răng, và anh bỏ kem đánh răng ra. Đáy tuýp kem đánh
răng hơi nhám nhưng kín. Chắc người của Reeves có một loại kẹp nào đấy
để hàn kim loại lại. Tom cẩn trọng bóp cái tuýp và sờ thấy một chỗ gồ cứng
ở gần đáy tuýp kem. Anh lắc đầu ghê tởm, nhét tuýp kem đánh răng vào
túi, rồi trả túi nhựa về chỗ cũ. Anh vào phòng mình và nhét tuýp kem đánh
răng vào sau ngăn kéo tủ trên cùng bên trái, nó đựng một cái hộp khuy cài
và rất nhiều cổ áo đã được hồ là.

Tom xuống chỗ Bá tước dưới gác.

Trong bữa tối họ tán gẫu về sự trở lại đầy bất ngờ của Derwatt và bài

phỏng vấn anh ta mà Bá tước đọc trên báo.

“Anh ta đang sống ở Mexico phải không?” Tom hỏi.
“Đúng thế. Và anh ta không chịu nói là ở đâu. Giống B. Traven, anh

biết đấy. Ha! Ha!”

Bá tước khen ngợi bữa tối và ăn một cách nhiệt tình. Ông ta có khả

năng nói chuyện khi miệng vẫn còn nhồm nhoàm của người châu Âu, một
việc mà không người Mỹ nào có thể làm được mà không trông hoặc khiến
chính họ cảm thấy cực kỳ vô duyên.

Sau bữa tối, Bá tước, nhìn thấy máy hát của Tom, bày tỏ khao khát

được nghe nhạc và chọn bản Pelléas et Mélisande. Ông ta muốn nghe hồi
ba - bản song ca, có phần cuồng nhiệt, giữa một giọng nữ cao và giọng nam
trầm. Trong khi nghe, thậm chí là cả hát theo, Bá tước vẫn xoay xở để trò
chuyện được.

Tom cố gắng tập trung vào Bá tước và gạt âm nhạc đi, nhưng anh cảm

thấy khó mà làm vậy được. Anh cũng chẳng có tâm trạng nào mà nghe
Pelléas et Mélisande. Điều anh cần là nhạc của Giấc Mộng Đêm Hè, khúc
mở màn diệu kỳ, và trong khi một bản nhạc khác được phát với giai điệu
kịch tính nặng nề thì bản nhạc dạo đầu của Mendelssohn lại vang lên trong
đầu Tom - âu lo, hóm hỉnh, đầy sáng tạo. Anh cần sự sáng tạo đến tuyệt
vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.