THẾ GIỚI NGẦM CỦA RIPLEY - Trang 95

Hayman, cũng tầm tuổi tôi, nhưng tôi bảo đảm với anh là sẽ không
đưa cậu ta đến gặp anh vì như thế có thể sẽ hơi phiền nhiễu dù cậu ta
cũng là một chàng trai dễ thương. Tôi sẽ đến Paris vào thứ Bảy, ngày
19 tháng Mười và sẽ cố gắng gọi điện cho anh. Tất nhiên, đêm thứ
Bảy tôi sẽ ngủ lại ở một khách sạn nào đó ở Paris vì máy bay hạ cánh
lúc bảy giờ tối giờ Pháp.

Trong lúc này, xin chào trân trọng,

Chris Greenleaf

Thứ Bảy tức là ngày mai. ít nhất thì Chris sẽ không đến đây vào ngày

mai. Chúa lòng lành, Tom nghĩ thầm, giờ chỉ cần thêm Bernard xuất hiện là
mọi thứ sẽ loạn cả lên. Tom nghĩ xem có nên dặn bà Annette đừng nghe
điện thoại trong hai ngày tới hay không, nhưng như thế thì hơi kỳ lạ và sẽ
khiến bà Annette bực mình thêm vì bà ta nhận được ít nhất một cuộc gọi
mỗi ngày từ một người bạn của mình, thường là bà Yvonne, một quản gia
khác trong làng.

“Tin xấu à?” Ông Eduardo hỏi.
“À không, hoàn toàn không,” Tom đáp lại. Anh phải đưa xác của ông

Murchison ra ngoài, tốt nhất là tối nay. Và tất nhiên, anh có thể báo Chris
đừng đến, nói rằng anh sẽ bận ít nhất cho tới thứ Ba. Tom thoáng tưởng
tượng ra cảnh một cảnh sát Pháp tới nhà anh vào ngày mai, tìm ông
Murchison, và chẳng tốn chút công sức nào đã tìm thấy ông ta ở nơi hợp lý
nhất, tầng hầm.

Tom vào bếp để chào tạm biệt bà Annette. Bà ta đang đánh bóng một

cái liễn bằng bạc to cùng rất nhiều thìa súp, tất cả đều được trang trí bằng
tên viết tắt của gia đình Heloise, P.F.P. “Tôi sẽ ra ngoài tham quan một
chút. Ngài Bá tước chuẩn bị ra về. Tôi có cần mua gì về nhà không?”

“Nếu anh thấy mùi tây tươi, anh Tome…”
“Tôi sẽ nhớ. Persil

*

. Tôi nghĩ mình sẽ về trước năm giờ. Tối nay tôi

ăn tối một mình. Thứ gì đơn giản thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.