THỀ NGUYỀN - Trang 1021

Không phải không muốn tìm nơi nàng đến, nhưng rốt cuộc hắn đành

cười khổ rồi từ bỏ, ép mình quên nàng đi.

Nếu bảo cơn đau của hắn bắt nguồn từ nước mắt nàng, vậy từ đó đến

nay hắn chưa đau lại bao giờ, vậy có phải chứng tỏ nàng đã không còn
khóc nữa?

Rốt cuộc, hắn đã không thể độ nàng như ý nguyện, bây giờ hắn cũng

không muốn ép uổng nàng…

******

Biển rộng hóa nương dâu, vật đổi sao dời, năm tháng dần trôi, chớp

mắt đã qua cả ngàn năm.

Trong thời gian này, những chuyện xảy ra trong lục giới nhiều không

đếm xuể, mà Bình Sinh không những thống lĩnh thiên giới đâu vào đấy mà
còn làm tròn bổn phận không hề sơ suất. Nếu không phải vào một ngày nào
đó hắn bất ngờ gặp một đứa trẻ dưới chân núi Huyền Hoàng Cửu Tử Bàn
Long trước Huyền Đô Ngọc Kinh thì có lẽ hắn sẽ tiếp tục sống như thế cho
đến khi Hạo Thiên tỉnh dậy.

Huyền Đô Ngọc Kinh nằm trên tầng trời thứ ba mươi lăm Đại La

Thiên, quanh năm mây tía lững lờ, ráng mây rạng rỡ, trong Ngọc Kinh
vàng trải khắp mặt đất, ngọc thạch lót thềm, cực kỳ mỹ lệ. Mà Huyền
Hoàng Cửu Tử Bàn Long sơn nằm ở trung tâm Ngọc Kinh cũng chính là
nơi ở của phụ thần Phù Lê Nguyên Thủy thiên tôn và mẫu thần Ngự Quốc
Tử Quang phu nhân. Trên lầu gác trước Ngọc Kinh có bục đen thất bảo,
trong đó có ba món báu vật chứa thần mạch, tám phía xung quanh Huyền
Hoàng Cửu Tử Bàn Long là những cây cổ thụ bát bảo tự nhiên, mỗi một
hướng mọc một cây, tám gốc cây mọc ở tám hướng bao phủ bầu trời.

Mà đứa bé kia rất kỳ lạ, nó mặc cẩm bảo đỏ rực bướng bỉnh leo lên

chạc cây thất bảo, cuối cùng khi leo đến chạc cây cao nhất, nó lôi một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.