THỀ NGUYỀN - Trang 1066

nộ cúi đầu xuống, có chút dỗi hờn và tùy hứng, miệng lẩm bẩm.

Chẳng phải sao, lần đầu tiên nhìn thấy bà già đó, y gần như mất mạng.

Sau đó, không biết nhờ phúc thần tiên nào mới còn sống. Thế là bà già đó
bám lấy y, mở miệng ra là Cứ Phong, vẻ mặt đó thật giống dâng lễ kính
Phật, đồ ăn đồ uống gì ngon bà ta đều cho y hết, dù có là hoàng đế cũng
không sung sướng bằng.

Lúc đầu, y cũng rất nhàn nhã tự tại, coi bà già kia là người hầu tùy tiện

sai bảo…

Sau đó, y phát hiện ra, bản thân mình giống như yêu quái, không bao

giờ già, mà bà già kia cũng biết không ít yêu pháp, càng cảm thấy sợ hãi…

Thời gian sau, y quen với việc trường sinh bất lão, học được không ít

thứ từ bà già kia, vui vẻ du ngoạn tứ phương. Lại phát hiện ra bà già đó
giống hệt miếng cao da chó, quấn chặt lấy y như âm hồn không tan, không
để y sống yên ổn!

Được rồi, y thừa nhận, thật ra y không ghét bà ấy đến vậy, nhưng bực

mình nhất là bà ấy cứ gọi y là “Cứ Phong”…

Từ nhỏ y đã không cha không mẹ, chỉ là một đứa trẻ ăn mày lang

thang, mọi người gọi y là “đồ lai căng”, nhưng y tự xưng là “ta”. Cái tên
Cứ Phong này nghe cứ như là tên của mấy thiếu gia quyền quý khiến người
ta thấy ghét —

Điều đó chẳng phải chứng minh bà già đó coi y là thế thân, nhận lầm y

thành người khác nên mới đáp ứng mọi yêu cầu của y hay sao.

Nghĩ như vậy, y khó tránh khỏi miên man, càng dày vò càng cảm thấy

khó chịu, cho dù không biết bao nhiêu lần lén trốn đi cuối cùng cũng bị lôi
trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.