THỀ NGUYỀN - Trang 1070

“Ngươi tìm bà già kia làm gì?” Chàng thiếu niên cảnh giác lùi ra phía

sau mấy bước, nhìn Bình Sinh từ đầu tới chân. Cuối cùng, quét qua người
hắn bằng ánh mắt đối địch của chính phu nhìn gian phu, ngay cả giọng điệu
cũng đầy ghen tuông: “Dụ Lan, Dụ Lan, gọi thân thiết nhỉ! Rốt cuộc ngươi
và bà ta có quan hệ gì!?”

“Ta và nàng ấy có quan hệ gì, đợi đến lúc nàng nhìn thấy ta chẳng phải

tự nhiên ngươi sẽ biết sao?” Đây là lần đầu tiên Bình Sinh có lòng muốn
trêu chọc, ba phải sao cũng được, không chịu trả lời thẳng thắn vấn đề.

Mà thiếu niên kia nghe xong lời này, đôi mắt chua như giấm đã bốc

lửa bừng bừng như đốt cháy sạch mọi thứ.

******

Dù rất không tình nguyện, nhưng thiếu niên vẫn dẫn Bình Sinh đến

núi Cử Nam biên giới Đại Chiểu tìm Dụ Lan trong sơn cốc.

Bây giờ Dụ Lan không còn là công chúa yêu giới ngang ngược năm

đó. Nàng mặc vải bố cài trâm gỗ mộc mạc, dáng vẻ vẫn mảnh mai như
trước. Dù tóc trắng xóa, khuôn mặt già nua, nhưng nét mặt đã không còn
chút tàn độc nào, bất luận khí chất hay tinh thần đều an tĩnh.

“Bà già kia, ta dẫn gian phu của bà tới đây.”

Vừa nhìn thấy Dụ Lan, thiếu niên đã phủ đầu, thở phì phì gượng gạo

ném lại một câu, sau đó đặt mông ngồi trên đống cỏ khô phía trước, bĩu
môi dỗi hờn.

Đúng vậy, y đương nhiên tức giận, vốn trưởng rằng bỏ trốn quá nhanh,

quá xa nên bà già này mới không tìm được. Không ngờ, nhìn bộ dạng này
dường như không muốn đi tìm y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.