THỀ NGUYỀN - Trang 1092

Đáng tiếc, nàng ta quá xem thường bản lĩnh của Hoa Vô Ngôn, trong

tình cảnh đó một kẻ đã quen với sóng to gió lớn như Hoa Vô Ngôn làm sao
để mình bị bắt nạt? Đảo tròn con ngươi, Hoa Vô Ngôn đã có ý định: “Nhớ
năm xưa, Tử Tô tiên cô kiếm chuyện không ngớt với Thiên Sắc cô nương,
đừng có nói là vì tiên cô có tình ý với nàng nên mới bám chặt không
buông?” Y cố tình nhắc tới Thiên Sắc là vì muốn kéo Bình Sinh vào vòng
chiến, đây mới thật là âm mưu của Hoa Vô Ngôn.

Quả nhiên vừa nghe thế, sắc mặt Bình Sinh sa sầm lại.

“Thiên Sắc…” Nhắc đến cái tên này, Tử Tô cũng hơi chột dạ. Ngày

xưa nàng vẫn chưa biết Bình Sinh chính là Thanh Huyền, khi có ai nhắc
đến Thiên Sắc thì nàng sẽ tức giận mắng chửi. Sau đó, nàng biết được chân
tướng sự thật từ Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Thổ Hoàng Địa thì thâm tâm
mới thấy bất ổn, nàng ta hận Thiên Sắc giờ đã tan thành tro bụi mà còn
khiến biết bao người hao tổn tinh thần như vậy, không nói đến Tử Vi đế
quân, U Minh Diêm Quân Bạch Liêm, thậm chí còn có cả sư phụ của
nàng… Vừa nghĩ đến Phong Cẩm, Tử Tô đã thấy rất đau khổ, nàng ta cố
vực dậy tinh thần: “Ta còn nhớ, ngươi bênh ả ta chằm chặp, nghe nói ngươi
từng mượn cớ canh giữ Tỏa Yêu tháp để đến thăm ả… Xem ra, tình ý của
ngươi với ả thật sâu đậm, không tầm thường đâu…”

Muốn quậy cho đục nước sao, bao nhiêu đây thì nhằm nhò gì?

Tên khốn Hoa Vô Ngôn này dám ngang nhiên khiêu khích, Tử Tô

nàng cũng không sợ gì y!

Ai ngờ, Hoa Vô Ngôn nghe thấy chỉ bật cười ha hả mà không hề

hoảng hốt.

“Sách có câu, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu cũng là chuyện

thường tình của nhân sinh. Tiểu tiên quý trọng Thiên Sắc cô nương cũng
không phải là chuyện mờ ám gì. Chỉ tiếc, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.