THỀ NGUYỀN - Trang 1101

nỗi bất an trong lòng mình là gì, cổ họng khàn đi, từng lời thốt ra đều rất
khó khăn, giống như Nha Nha học nói. Một người vẫn luôn bình tĩnh như
hắn giờ suy nghĩ lại rất rối loạn, trái tim nóng nảy đập trong lồng ngực
dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể phá vỡ ngực bay ra. Hắn cố gắng giữ
bình tĩnh, tự trấn an mình, nhưng càng ngày càng khó kiềm chế được cảm
xúc. Dần dà, bàn tay nắm tay nàng đã bất giác run rẩy, thậm chí hắn còn
chưa nhận ra ngữ điệu của hắn đã run lên khó mà kiềm chế: “Chẳng lẽ nàng
cứ định ngủ mãi, không bao giờ tỉnh lại nữa ư… Nàng mau về đi… về xem
con của chúng ta…”

Trong một ngàn năm, dù hắn có nắm chặt tay nàng đến mức nào, hắn

không xem ai ra gì đặt từng nụ hôn lên môi nàng, thì điều hắn có thể cảm
nhận được chỉ là lạnh lẽo và băng giá, còn nàng vẫn không chút phản ứng.
Đối diện với thể xác nàng, hắn cố gắng sưởi ấm nàng, nhưng chỉ đành bó
tay chịu chết, không biết phải làm thế nào để nàng có thể cảm nhận được sự
ấm áp. Hắn chỉ còn cách chờ đợi, ngày càng thất vọng, rồi dần thành tuyệt
vọng.

Nhưng dù là thất vọng hay tuyệt vọng thì hắn vẫn không thể từ bỏ việc

chờ đợi nàng.

Điều hắn có thể làm là kiên định giữ vững niềm tin của mình.

Đúng vậy, hắn biết nếu hắn cứ một mực tin rằng nàng có thể quay về

thì đến lúc nào đó nàng nhất định sẽ trở về. Nếu đến cả hắn cũng không
nghĩ là nàng có thể về thì nàng sẽ vĩnh viễn không còn về được nữa.

Trong quãng thời gian chờ đợi vô vọng, hắn không có bất cứ một điểm

tựa nào, điều hắn có thể dựa dẫm chỉ là niềm tin cố chấp của mình mà thôi.

Thật lâu sau đó, hắn như quên mất thời gian. Hắn chỉ nắm tay nàng,

đôi môi mỏng lặp đi lặp lại. Trước sau như một, hắn vươn tay dịu dàng
vuốt ve khuôn mặt ngủ say của nàng, từng tấc quyến luyến yêu thương. Sâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.