THỀ NGUYỀN - Trang 112

—” nói tới đây cậu dừng lại, cảm thấy rét lạnh không thể kìm chế được, cả
khi nói tiếp cũng run run: “Con biết không nên giấu diếm chuyện này,
nhưng nếu Cổ Huệ Nương biết, chẳng phải càng đau lòng sao —”

Về chuyện này cũng không nằm ngoài dự đoán của Thiên Sắc.

Nàng đã sớm biết chuyện liên quan đến Tề Tử Như. Sở dĩ Bạch Liêm

cho Tề Tử Như đầu thai làm súc sinh, cũng là vì trừng phạt y vong tình phụ
nghĩa. Nàng thừa nhận, làm như vậy là lừa gạt Cổ Huệ Nương, nhưng tâm
nguyện của Cổ Huệ Nương là có thể gặp Tề Tử Như lần cuối, còn nàng
muốn dùng việc này giúp Thanh Huyền sửa tiên thân. Những chuyện còn
lại, nàng không quan tâm cũng không muốn bàn luận.

“Thanh Huyền, trên đời này không có tình cảm hoàn mỹ và vĩnh viễn

như trong tưởng tượng.” Nàng dừng bước nhưng không quay lại, giọng nói
thư thái như thấu hiểu mọi sự trên đời, xen lẫn chút hiu quạnh: “Những thứ
tự cho là đúng thường chỉ là cố chấp.”

Nghe giọng nói ảm đạm của nàng, Thanh Huyền đột nhiên nhớ đến sự

lừa gạt và chỉ trích của Phong Cẩm đối với Thiên Sắc, cảm thấy ngực đau
đớn, bất lực không thể nói nên lời. Khoảnh khắc đó, không biết cậu lấy
dũng khí từ đâu ra, thốt lên những lời có chút không phù hợp: “Sư phụ, nếu
con thích một người, nhất định sẽ không như Tề Tử Như, con sẽ bảo vệ
nàng ấy trọn đời trọn kiếp, tuyệt đối không phụ lòng!”

Có lẽ ngay bản thân cậu cũng không ngờ mình lại nói như vậy. Nói

xong ngẫm nghĩ lại mới thấy xấu hổ, mặt đỏ bừng, tựa như có thứ gì đó
lạnh lẽo lan dần vào tim, trong lòng dậy lên từng đợt sóng, bất an chờ đợi
phản ứng của Thiên Sắc.

“Ừ.” Thiên Sắc vẫn bình thản, lạnh nhạt lên tiếng, tiếp tục đi về phía

trước, giống như không quá mức rung động vì câu nói này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.