THỀ NGUYỀN - Trang 203

Nàng rất vui sướng khi thấy người khác gặp nạn, thậm chí còn định

thêm dầu vào lửa. Nhưng đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông kia lướt qua
người nàng khiến áp lực vô hình đè nặng, quét sạch mọi ý đồ trong đầu, có
ý cảnh cáo nàng. Nhưng Chu Ngưng vì quá tức giận, đầu óc rối như cuộn
chỉ tơ nên không suy nghĩ được cái gì ra hồn, bất chấp tất cả vội vàng mở
miệng, vì càng kéo dài càng sợ uổng công mình chịu thiệt.

“Họ Phong kia!” Nàng nghiến răng kèn kẹt, lưng lạnh toát, co rúm

người, lùi lại mấy tấc trong vô thức: “Ngươi đường đường là chưởng giáo
Thần Tiêu phái, ta chẳng qua chỉ là một tiểu hoa yêu chưa đắc đạo, ngươi,
ngươi đừng mong ỷ thế hiếp người!”

Thật sự là nàng không hề e ngại Thiên Sắc, vì biết tuy Thiên Sắc lạnh

lùng nhưng sẽ không thật sự ra tay dạy dỗ một tiểu hoa yêu không hiểu
chuyện, đạo hạnh thấp kém chỉ biết đấu võ mồm như nàng. Còn gã đàn ông
trước mặt này thì khác hẳn. Ngay cả người con gái đã từng đầu ấp tay gối
với mình mà còn có thể xuống tay giẫm nát không chút lưu tình, chẳng biết
còn có thể làm ra chuyện độc ác vô tình gì hơn. Do vậy, chuyện bắt nàng
ném vào Tháp khóa yêu hoàn toàn có thể xảy ra!

Nghĩ vậy, nàng bắt đầu lén lút lùi về phía sau, lòng bàn tay ướt đẫm

mồ hôi, ngón tay run run, thầm nghĩ về đường lui của mình.

Lời Chu Ngưng vừa thốt ra, Thanh Huyền bừng tỉnh

Thì ra gã đàn ông này chính là chưởng giáo Thần Tiêu phái vô tình,

phụ bạc — Phong Cẩm, là kẻ thù bắt nguồn mọi chuyện của hắn và sư phụ!

Liếc nhìn Chu Ngưng đang sợ hãi, Phong Cẩm cũng không tức giận,

nhưng khi nhìn Thanh Huyền lại khẽ nhíu mày, hàm ý sâu xa khó hiểu:
“Tiểu hoa yêu, nếu muốn sống thì mau cút đi.” Đôi lông mày thẳng tắp
nhướn lên, ánh mắt sắc bén thâm thúy làm người ta không dám nhìn gần,
chỉ là lời răn dạy bình thường cũng khiến người ta cảm thấy áp lực vô hình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.