THỀ NGUYỀN - Trang 256

đáng thương: “Sao con có thể đi như vậy chứ?” Cái điệu bộ kia trông kiểu
gì cũng giống hệt thiếu phụ oán giận vì bị chồng bỏ một mình phòng không
chiếc bóng.

Hứ! Linh Sa sư thúc, lúc nãy người khuất phục dưới uy quyền của

Phong Cẩm, người không những bán đứng sư phụ mà còn mang bộ dáng
người ngoài cuộc đứng hóng chuyện. Bây giờ người còn không biết xấu hổ
mở miệng năn nỉ hắn ở lại đánh cờ.

Hừ!!! Còn lâu!!!!

Thanh Huyền quay đầu, nhướng cao đuôi mày, rồi khẽ cười: “Sư thúc,

người tự dùng tay trái chậm rãi đánh với tay phải của người đi!”

******

Trên hành lang về Ngô Cư, Thanh Huyền rất vui vẻ, không chỉ vì đã

chiếm thế thượng phong trước mặt Phong Cẩm, trút giận thay sư phụ, mà
còn vì sư phụ luôn luôn dung túng hắn. Đương nhiên, hắn là kẻ biết điều
cũng hiểu chuyện, ngày thường ngôn hành cử chi cũng biết giữ chừng mực.
Nhưng quả thật là cũng không dám chắc chắn việc dung túng này rốt cuộc
là sao.

Hắn đang thầm đoán, từ sau khi hắn bày tỏ tâm ý của mình với sư phụ,

rốt cuộc sư phụ sẽ phản ứng thế nào.

Sư phụ, có thích hắn chút nào hay không?

Nghĩ đến đây, hắn hơi xấu hổ đỏ bừng mặt, vì để che giấu vẻ mất tự

nhiên nên đành phải nhanh chân bước song song cùng Thiên Sắc, rõ ràng
không có chuyện cũng cố bắt chuyện: “Sư phụ, lúc trước Phong…” Hắn
vốn định không khách sáo gọi thẳng tên Phong Cẩm, đột nhiên nhớ ra cái
tên này sẽ khiến sư phụ không vui, hắn bèn dừng một lát, lập tức sửa
miệng: “Theo những lời Chưởng giáo sư bá nói trên núi Lang Gia, xem ra y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.