THỀ NGUYỀN
Tắc Nhĩ
www.dtv-ebook.com
Chương 4
Thanh Huyền dự định bỏ trốn.
Thực sự cậu không muốn ngồi chờ chết trong lo sợ thế này.
Trước kia lúc lưu lạc khắp nơi không có nhà để về, cậu từng đói đến lả
người, vì thèm một cái đùi gà mà bị bọn buôn người bất lương lừa bắt đi.
Lúc ấy, cậu bị nhốt chung với mười mấy đứa trẻ, có đứa kiên quyết không
khuất phục bỏ ăn bỏ uống, có đứa luôn tìm cơ hội bỏ trốn, còn lại chỉ biết
khóc sướt mướt. Chỉ có cậu, luôn ăn ngon ngủ ngon, giả vờ ngoan ngoãn
nghe lời, cố gắng hết sức giữ gìn sức khỏe, lợi dụng cơ hội bảo vệ bản thân.
Những năm tháng lưu lạc giúp cậu hiểu sâu sắc việc quan sát sắc mặt
và nhận thức thời thế. Hơn nữa, rơi vào tay bọn buôn người, một khi bỏ
trốn thất bại thì hơn phân nửa sẽ bị chôn sống hoặc đánh chết. Cuối cùng,
nhờ bộ dạng dễ nhìn lại biết nghe lời, cậu được công tử hàng đầu của viện
kỹ nam mua, thành chân sai vặt trong kỹ viện.
Những năm tháng đó đã cho cậu thấy cuộc sống của những chàng trai
bán thân nuôi miệng bi thảm và đau khổ tột cùng đến mức nào.
Hiện giờ tuy rằng cậu đi theo sư phụ được ăn ngon ngủ yên, không
phải sống lưu lạc đầu đường xó chợ nữa, nhưng vậy không có nghĩa là cậu
bằng lòng trở thành đồ chơi của sư phụ.
Thấy sư phụ dẫn đứa bé thiểu năng kia xuống dưới lầu, Thanh Huyền
lập tức mở cửa sổ, tính kiếm nhành cây tụt xuống đất. Nhưng chân cậu vừa
mới đặt lên cửa sổ, sau lưng, sư phụ đã bước vào.