THỀ NGUYỀN - Trang 325

Vốn đang lơ đãng quan sát, nhưng bất chợt hắn phát hiện, vị Ngọc

Hoàng đại đế chí tôn – Hạo Thiên ngồi trên ghế chủ tọa Trường Sinh yến
đang chăm chú nhìn mình. Tuy Hạo Thiên nở nụ cười rất ôn hòa, nhưng đôi
mắt thâm sâu lại ẩn hiện ý cười như có như không rất lạ lùng, khiến Thanh
Huyền bất giác cúi đầu xuống, một cảm giác là lạ đột ngột dâng lên trong
lòng hắn.

Vốn rằng, Trường Sinh yến lần này là để giải quyết những mâu thuẫn

tích lũy ngày này qua tháng khác giữa Cửu Trọng Ngục và Cửu Trọng
Thiên, nhưng Bắc Âm Phong Đô đại đế lại từ chối tham dự, chỉ để cho con
trai độc nhất của mình là U Minh Diêm quân Bạch Liêm đến tham gia, vì
thế nhìn bề ngoài thì không khí ôn hòa thân thiết, nhưng bên trong lại ngầm
giương cung bạt kiếm khó có thể tả. Sau khi chư vị tôn thần và tiên tôn an
tọa, tất cả đều ngồi nghiêm trang không lên tiếng, chỉ chờ Ngọc Hoàng đại
đế chí tôn Hạo Thiên đứng đầu Cửu Trọng Thiên lên tiếng trước.

Ngọc Hoàng đại đế chí tôn Hạo Thiên quả thật cất lời đầu tiên, nhưng

ngài chưa gì đã phủ đầu trước, có điều đối tượng ngài làm khó quả là vượt
xa dự kiến của mọi người.

“Nghe nói trong Trường Sinh yến lần này có hai kẻ không giống

người thường.” Hạo Thiên hơi hạ mắt xuống, đôi mày kiếm nhướng cao
khẽ nhíu lại. Khóe môi nhếch một nụ cười nhàn nhạt ôn hòa. Đôi mắt sắc
bén khiến lòng người run sợ, đồng thời lúc nói chuyện ánh mắt lẳng lặng
dừng lại chỗ Thanh Huyền, ám chỉ của Hạo Thiên rất rõ ràng.

Vào giờ khắc này, Thanh Huyền vẫn đứng trong một góc, Thiên Sắc

đứng bên cạnh hắn, ánh mắt ám chỉ rõ ràng đó quả thật mang rất nhiều hàm
nghĩa.

Tuy Trường Sinh đại đế chưa hiểu lời này có ý gì, nhưng khi thấy tầm

mắt Hạo Thiên dừng lại chỗ Thanh Huyền và Thiên Sắc, lúc này ông cũng
đoán được lòng Thiên Hạo đang nghĩ gì. Ông lặng lẽ thở dài, sâu trong đáy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.