THỀ NGUYỀN - Trang 413

Nhưng dường như Thanh Huyền lại không cảm nhận được, hắn cắt

một miếng vải trắng ở bên hông rồi quấn qua loa lên vết thương toác da
chảy máu, như cố tình muốn che giấu vết thương.

Thật ra, so với quan tâm cơn đau trên tay thì hắn càng quan tâm đến sự

thất vọng khó tả dâng trào trong lòng hơn.

Xem ra, sư phụ thật sự không muốn quan tâm tới hắn nữa sao?

Bán Hạ nhận ra bộ dạng thất vọng, chán chường của hắn, cũng hiểu rõ

những điều hắn đang suy nghĩ. Bán Hạ khẽ lắc đầu, nét mặt hơi bất đắc dĩ:
“Con xem lại mình đi, sư phụ con chẳng qua chỉ rời xa con vài ngày, con
lại đi kiếm chuyện như vậy, sao có thể thể khiến sư muội yên tâm đây?”
Bán Hạ thở dài, y lấy một cái chai ở bên hông ra: “Mấy ngày nay sư muội
đặc biệt lên dãy núi Ly Sơn Tây Tú, đến chỗ của Thiên Tôn Thiên Tiên Đạo
xin sương đọng ngàn năm ở hồ Giải Trãi để nấu thuốc trị vết bỏng trên tay
do tam muội chân hỏa gây ra cho con.”

Những lời đó là sự xác minh không thể nghi ngờ rằng Bán Hạ xuất

hiện ở đây không phải ngẫu nhiên mà có lẽ Thiên Sắc đang ở gần đâu đây!

Thanh Huyền mừng rỡ, hắn không vươn tay đón lấy cái chai chứa

thuốc Ngưng Lộ, mà vừa cuống quýt níu lấy ống tay áo của Bán Hạ, vừa
đảo mắt tìm kiếm xung quanh: “Bán Hạ sư bá, nói vậy, có phải người biết
sư phụ của con đang ở đâu không?”

“Sư phụ con đang cần làm một chuyện rất quan trọng.” Bán Hạ không

giải thích nhiều, cũng không phủ nhận, chỉ trả lời chiếu lệ, sau đó y gỡ
mảnh vải trắng bọc qua loa bàn tay Thanh Huyền ra, y lấy thần dược
Ngưng Lộ tỉ mỉ bôi lên vết thương: “Chờ đến khi xong chuyện cần làm, sư
phụ con sẽ đến tìm con.”

Bôi thuốc lên, Thanh Huyền bỗng cảm thấy vết thương bỏng rát mấy

ngày nay lập tức dịu mát hẳn đi:”Sư bá, sư phụ con đang ở gần đây ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.