THỀ NGUYỀN - Trang 416

“Cuộc đời này, nếu làm đồ đệ mà không ở bên sư phụ mình, thì còn là

đồ đệ gì nữa chứ?”

Trong chớp mắt, Thanh Huyền lại quét mắt tìm kiếm xung quanh một

lượt, nhưng vẫn không hề phát hiện ra bóng dáng của sư phụ.

Đúng rồi, tiểu hoa yêu này nói đúng lắm, nếu làm đồ đệ mà không ở

bên sư phụ mình, thì còn xem là đồ đệ gì nữa chứ!

Không biết trong lòng sư phụ có giờ khắc nào xem hắn như một thứ

gánh nặng, chỉ mong nhanh chóng vứt bỏ hay không?

******

Thiên Sắc đang đứng trên một phiến lá, thân thể đang lơ lửng trên

ngọn cây, nàng đứng trên cao quan sát Thanh Huyền ở phía xa xa. Lúc nãy,
nàng nhìn rất rõ mọi chuyện diễn ra, ngay cả lúc hắn cố tình để lộ sơ hở
cho Hoa Vô Ngôn thừa cơ đánh lén, cũng là nàng nhờ Bán Hạ ra tay giúp
đỡ.

Thằng bé ngốc nghếch này, tại sao lại bướng bỉnh vậy?

Hắn cứ thế này, làm sao nàng yên tâm cho được đây?

Bán Hạ nhìn nàng nhíu mày, lặng im không nói, y không tiện can

thiệp, chỉ lẳng lặng nhìn ánh mắt nàng mà cảm khái: “Nếu nó đã quyết tâm
dụ muội xuất hiện, muội không trốn được bao lâu nữa đâu.”

Ánh trăng bạc phủ lên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, dường như

khiến thần sắc vẫn luôn hờ hững của nàng tăng thêm một phần nhiệt độ
chẳng rõ là nóng hay là lạnh. Thiên Sắc rũ mắt như đang trầm tư, sau một
lát mới cúi đầu đáp: “Muội biết.” Tuy nói vậy, nhưng giọng nói ẩn chứa vẻ
cứng nhắc, mất tự nhiên, dòng suy nghĩ của nàng đã trôi đi rất xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.