THỀ NGUYỀN - Trang 485

đã dùng thuật “U Minh truyền âm” người phàm không nghe được để trò
chuyện với nhau.

“Thiên Sắc, đã lâu không gặp.” Cửu Công chúa nở nụ cười dịu dàng,

nhưng bên dưới thái độ ôn hòa là sự xảo quyệt không ai có thể nhận ra,
từng lời như kim châm muối xát, khiêu khích người ta: “Năm xưa, ngươi
hăng hái nhiệt huyết, cùng tình lang của ngươi quét sạch thiên quân vạn mã
của Ma giới. Bây giờ tại sao một mình ngươi lại cô đơn chiếc bóng đến
nhân gian xen vào chuyện của người khác, sắm vai Quan Thế Âm đại từ đại
bi cứu khổ cứu nạn vậy?

“Tình lang” mà nàng nhắc tới chính là Phong Cẩm, nàng ta không

phải không biết Thiên Sắc đã đoạn tuyệt với Phong Cẩm. Những lời tưởng
như vô tình mà hỏi nhưng cái giọng điệu kia chính là cố ý xát muối vào
miệng vết thương của người khác.

“Dụ Lan, đã lâu không gặp.” Biểu cảm của Thiên Sắc vô cùng hờ

hững, không thèm nhấc mắt một cái, giọng điệu đều đều không cảm xúc,
thế nhưng Thiên Sắc đã âm thầm phản kích lại: “Bây giờ, ngươi càng lúc
càng có khí thế của công chúa, thật chẳng biết rốt cuộc Công chúa nhân
gian hay Công chúa yêu giới hợp khẩu vị của ngươi hơn?”

Qua từng lời đối chọi gay gắt có thể đoán được, hai người quen biết từ

lâu, mà cái vị được gọi là Cửu Công chúa có lẽ đã chết từ lâu, sống nhờ
trong cái xác ấy hiện nay chính là con gái của Yêu vương có tầm ảnh
hưởng mạnh ở Yêu giới – Dụ Lan.

Còn thiếu niên đẹp trai đứng cạnh nàng, thân phận càng đặc biệt.

Cố nhân gặp lại đương nhiên phải ôn chuyện trước.

Dù Thiên Sắc đã nhận ra gốc gác của nàng, nhưng Dụ Lan cũng không

hề cuống quýt, nàng khẽ cười: “Thiên Sắc, chi bằng ngươi cũng phát biểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.