THỀ NGUYỀN - Trang 495

Chuyện này lát nữa sẽ có người tính sổ với ngươi, khỏi cần bản cung nhúng
tay vào.” Đôi môi đỏ của Dụ Lan cong lên, đôi mắt đen quét qua mặt Hoa
Bất Ngôn, giọng rất nhỏ nhẹ nhưng thâm thúy vạch trần bộ mặt nham hiểm
của gã. Tuy rằng nụ cười rạng ngời, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đốm lửa
nơi đáy mắt nàng lại sắc bén đầy cảnh báo: “Nhưng ngươi cần phải thông
minh một chút, suy nghĩ cho cẩn thận, cái gì nên nhúng tay vào cái gì
không.”

“Tiểu sinh ghi nhớ lời công chúa dạy bảo.” Hoa Bất Ngôn đương

nhiên nhận ra sự cảnh báo của Dụ Lan, biết rõ cô nàng này chẳng phải
người dễ chọc, liền xóa ngay suy nghĩ trước đó. Xưa nay gã không thích
gây thù với ai, huống chi cô nàng trước mắt nổi tiếng khó đối phó, tốt nhất
gã nên tôn trọng tránh xa một chút thì hơn.

“Nàng nói chuyện nhảm nhí gì với con hồ yêu kia thế!?” Đang lúc

này, của phòng mở tung ‘rầm’ một cái, Cứ Phong thò đầu ra, dữ dằn lên
tiếng: “Nếu coi trọng gã như vậy thì ta mở đường cho nàng theo gã sớm,
còn không thì nàng mau vào đây! Nếu trên người có mùi hồ yêu, đêm nay
đừng mơ ta hầu hạ nàng!”

Ê cái này chênh lệch nhiều nha, mới vừa rồi mở miệng là “Gia”, bây

giờ đã biến thành “Ta”…

Hơn nữa, toàn mùi ghen tuông chua như giấm —

Hoa Bất Ngôn cẩn thận quan sát để xem rốt cuộc là thiếu niên đẹp trai

hay là lão yêu quái, chợt thấy ánh mắt Cứ Phong nhìn gã toàn dao kiếm,
kiểu như hận không thể phanh thây gã, đủ thấy y coi trọng Dụ Lan đến mức
nào. Lại quay sang Dụ Lan, nụ cười kiêu ngạo như có như không kia đã
biến thành cười khổ.

Dụ Lan nhìn vẻ mặt giận dữ và bất mãn của tiểu lang quân, biết là

hôm nay bản thân đã đụng vào điều kiêng kị của tiểu thái tuế rồi. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.