THỀ NGUYỀN - Trang 550

tuy nhiên nét mặt nàng lúc này đã hơi lạnh lẽo: “Dù sao ta đã đắc tội với rất
nhiều người, thêm một người nữa cũng chẳng sao. Chỉ cần tìm được cho
chàng một thể xác mạnh mẽ, cho dù phải đắc tội tất cả mọi người trong ngũ
hồ, lục giới và bát hoang thì có sao đâu, ta không quan tâm.”

“Dụ Lan…”

Khoảnh khắc đó, Cứ Phong thoáng chút phiền muộn xenlẫn lo lắng,

mà sự cảm động lại chiếm phần hơn. Còn nhớ ngày xưa, nàng là Công chúa
Yêu giới, pháp lực cao cường, nhưng tính tình thất thường sớm nắng chiều
mưa. Mà y chỉ là một người phàm tầm thường, tuổi thanh xuân tựa như đóa
phù dung sớm nở tối tàn chẳng chịu nổi sự thử thách của thời gian. Nàng vì
y mà từ bỏ tất cả, bôn ba trong lục giới cùng y, không ngừng đổi thể xác chỉ
vì muốn giữ lại ký ức thuộc về cả hai.

Ôm chặt nàng, y không biết mình nên nói điều gì, hiếm có khi y muốn

chủ động đến gần hôn nàng, nhưng kẻ phá rối lại xuất hiện.

Thật ra gọi là kẻ phá rối cũng không đúng, dù nói thế nào, cũng là do

hai người âm thầm lẻn vào phòng ngủ của người khác, hai người còn thân
mật tâm tình thắm thiết, bây giờ chủ nhân quay trở lại sao có thể gọi là kẻ
phá rối được chứ?

“Nếu hai vị muốn khanh khanh ta ta, làm phiền tìm một nơi thích hợp

hơn.”

Thiên Sắc bưng một chậu nước ấm, nét mặt không chút biểu cảm đẩy

cửa bước vào. Trông thấy điệu bộ quấn nhau như như sam của hai người
họ, Thiên Sắc càng chán ghét, nàng cất tiếng đuổi khách. Đặt chậu nước
xuống, Thiên Sắc không thèm liếc mắt nhìn hai người họ dù chỉ một cái,
chỉ chăm chú quan sát Thanh Huyền, nàng phát hiện hắn không hao tổn lấy
một sợi tóc. Nàng có thể đoán được mục đích của hai tên yêu nghiệt này
bèn lạnh lùng cảnh cáo: “Nếu đã biết ta không dễ chọc, thì tránh xa hắn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.