THỀ NGUYỀN - Trang 605

“Cứ Phong, chỗ này rất nguy hiểm, chàng phải cẩn thận đao kiếm vô

tình.” Nàng cất giọng trầm thấp tựa như rất hững hờ, nhưng đôi mắt dưới
hàng mi dài lấp lóe ánh lửa sáng ngời, một mạch nước ngầm gợn sóng lẳng
lặng lướt qua đồng tử: “Chàng yên tâm đến hang động chờ ta, trước lúc
hừng đông, chắc chắn ta sẽ mang theo cơ thể chàng cần tới.”

“Nàng bảo ta đi?” Cứ Phong sửng sốt, thần sắc hơi ảm đạm. Một

thoáng dao động dâng lên trong lòng, như có một bàn tay vô hình khẽ chạm
vào sợi dây đàn chôn sâu trong đáy lòng y. Âm cuối run rẩy vang lên kéo
dài không dứt, xuyên thấu qua lớp vỏ bọc kiên cường xưa nay của y, lao
thẳng lên khiến cổ họng y nghèn nghẹn.

Rốt cuộc cũng là nam tử cùng chung chăn gối với mình mấy ngàn năm

qua, Dụ Lan sao không hiểu tính tình y: “Chàng có từng nhớ đã thề với ta
gì không?” Nàng không nói gì nhiều mà chỉ kín đáo nhắc nhở y.

Cứ Phong bỗng ngẩn ngơ, đưa mắt nhìn nữ tử liều lĩnh vì mình, y chợt

nhớ tới lời thề kiên định của mình….

Cứ Phong ta xin thề, mãi bên Dụ Lan đời đời kiếp kiếp, chỉ cần là

mong muốn của nàng, ta tuyệt đối không dị nghị!

Mà khi đó, nàng đã đáp lại gì với y?

Đôi môi đỏ thắm của nàng cất lên mấy chữ…

Đời đời kiếp kiếp mãi bên nhau!

Trong cuộc sống nương tựa lẫn nhau, y vẫn tuân thủ nghiêm ngặt lời

hứa với nàng, mà nàng cũng thế.

Giờ phút này, Cứ Phong không biết mình nên nói điều gì, y khép mắt

lại, bình ổn hơi thở, cất giấu thật cẩn thận tâm tình của mình vào trong
bóng tối. “Ta vẫn nhớ.” Đôi môi mỏng nhả một câu thật khẽ khàng, xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.