THỀ NGUYỀN - Trang 645

“Số trời đã định, ai có thể chống lại?” Sau khi im lặng một lúc lâu, y

cúi đầu thở dài một tiếng, mày hơi nhíu, tựa như đè nén cảm xúc trong lòng
xuống, có cảm giác đau đớn vô cùng: “Ngay cả các vị thần thượng cổ, cũng
tuyệt đối không dám chống lại ý trời.”

“Ý trời thì đã sao?” Thanh Huyền lạnh lùng cười nhạo, chỉ cảm thấy

những lời lẽ và hành động của y là tìm cớ quanh co, gian dối vì bản thân,
lại càng khinh thường hơn. Trong khoảnh khắc nghĩ đến tình cảm của mình
với Thiên Sắc, y dõng dạc nói tiếp: “Chỉ cần ta nhận định, cho dù nghịch
mệnh trời, đảo càn khôn, ta cũng quyết không buông tay!”

Những lời như vậy, người khác nghe được sẽ cảm thấy rất cao ngạo,

nhưng Phong Cẩm chỉ cúi đầu, không nhìn rõ mặt, chỉ có y biết bản thân
đang run lên, một cảm xúc không nói rõ thành lời ùa đến, khiến y vừa
muốn đưa tay bắt lấy chợt tan biến trong phút chốc: “Thật không?” Y hít
sâu một hơi, cố gắng giữ giọng thật bình thản, rõ ràng thần sắc thản nhiên
nhưng lời nói rất mơ hồ: “Ăn nói ba hoa, cả thiên hạ này ai mà chẳng nói
được?”

Thanh Huyền vốn cũng chẳng thèm khiêm tốn với y, đáp trả lời y,

không dài dòng chỉ nói đúng mấy chữ: “Ta nói là làm.”

Giống như từng hạt bạch ngọc rơi xuống chiếc mâm bằng men sứ

xanh tạo ra những tiếng trong trẻo, trong chớp mắt, sự kiên quyết và dũng
khí không khác gì nghé con mới sinh khiến kẻ khác giật mình. Phong Cẩm
dừng lại, giọng điệu bình thản, cuối cùng sự chua xót trong đáy mắt chợt
ánh lên nét vui mừng: “Nếu quả thực như thế, đương nhiên vô cùng tốt. Ta
mỏi mắt mong chờ —”

Y chưa dứt lời, một bóng người xẹt qua trong ánh sáng mờ nhạt,

Phong Cẩm im bặt, lập tức phóng ra phía trước đuổi theo, đúng lúc chặn
được người đó lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.