THỀ NGUYỀN - Trang 661

Thanh Huyền, nàng biết mình cũng là người thích làm theo ý mình, nhưng
mà ngoại trừ thứ đó nàng còn có thể làm gì cho hắn?

Nàng chắc chắn không thể vượt qua kiếp nạn để phi thăng, dù nàng

mất hết tu vi cũng được, hay bị đánh về nguyên hình cũng thế, ít ra Thanh
Huyền sẽ không gặp nguy hiểm nữa. Hắn là con chim non nàng tự tay
chăm sóc, nếu ngày đó đến, nàng bằng lòng biến thành một con chim tước
đậu trên cửa sổ nhà hắn, ngắm nhìn hắn mài mực, chép kinh, bình an sống
trên cõi đời này.

* Thực ra chim tước chính là chim sẻ. Có câu thành ngữ “Bọ ngựa bắt

ve, hoàng tước phía sau hoặc Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình phía sau”
cũng là một. Nhưng để mang vẻ huyền huyễn nên MDH sẽ để là chim tước
(Chu Tước một trong tứ linh cuả Trung Hoa). Đây là ước nguyện đầu tiên
và cũng là duy nhất của nàng.

“Ngươi cho là ngươi làm thế hắn sẽ vui sao?” Dụ Lan biết mình đã

chạm đến nỗi khổ trong lòng của hai người này, đột nhiên nàng thấy hai
người thật đáng thương. Lắc lắc đầu, nàng nhìn Thiên Sắc bằng ánh mắt
sâu xa, ánh mắt sắc bén đó như nhìn thấu hồn phách, hiểu rõ suy nghĩ trong
lòng Thiên Sắc: “Thế nhưng, ngươi có từng hỏi, điều hắn thực sự muốn là
gì chưa?”

Đúng vậy, tuy Cứ Phong không nói nhưng nàng luôn biết y muốn gì,

nhưng Cứ Phong ngốc nghếch của nàng lại không rõ nàng muốn gì!

Cứ Phong cứ nghĩ rằng, y rời khỏi nàng thì nàng có thể quay lại làm

Dụ Lan trước kia sao?

Không, không có y, nàng chỉ là một cô hồn lẻ loi, đơn độc, tựa như

cánh bèo trôi giạt lênh đênh, một mình một bóng sống trên thế gian này.

Dứt lời, Dụ Lan xoay người dần biến mất trong hang động tối tăm, chỉ

còn lại loáng thoáng một bóng hình mờ ảo, nàng bước từng bước vừa bi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.