THỀ NGUYỀN - Trang 688

Tuy nàng từng có ý định về Yên sơn thành thân với hắn, nhưng thật

không ngờ lại nảy sinh chuyện đột ngột thế này. Nhưng dù nói thế nào đi
nữa, chuyện không nên có đều đã xảy ra, vậy thì bây giờ dù hắn có yêu cầu
gì thì cũng đành chiều theo ý hắn.

Thiên Sắc cứng đờ người, bất an chờ đợi, nhưng qua rất lâu vẫn không

nghe thấy âm thanh gì. Trong lúc kinh ngạc, nàng xoay người lại mới phát
hiện Thanh Huyền khoác chiếc áo mỏng manh quỳ trước giường, đầu cúi
xuống như đang sám hối!

Chẳng thể e dè thêm nữa, Thiên Sắc ngồi dậy, nhíu mày, vừa ngạc

nhiên vừa khó hiểu: “Thanh Huyền, ngươi quỳ làm gì?”

Thanh Huyền không đáp ngay, chỉ cúi thấp đầu, một lúc lâu sau giọng

nói trầm thấp rầu rĩ vọng tới, ngữ điệu ngập tràn hối hận: “Hôm qua sư phụ
say, Thanh Huyền bị ma ám… lỡ mạo phạm sư phụ… hủy mất danh tiết
của sư phụ… Thanh Huyền biết tội mình phạm đáng chết vạn lần, không
thể dung tha… xin sư phụ trách phạt!”

Thanh Huyền nói thế khiến Thiên Sắc dở khóc dở cười.

Rõ ràng là do nàng bất cẩn phá giới bộc lộ yêu tính, bây giờ sao lại

thành Thanh Huyền bị ma ám?

Nếu muốn trách phạt…

Người bị phạt phải là nàng…

Thiên Sắc cười khổ đành thở dài bất đắc dĩ: “Nền đất lạnh lắm, cho dù

ngươi có quỳ thêm một ngàn năm cũng chẳng ích gì, đứng lên đi.”

Vốn Thanh Huyền cúi đầu vì đang cười trộm, nhưng câu trả lời của

nàng khiến hắn ngạc nhiên. Hắn tính vào lúc Thiên Sắc suy nghĩ cách trách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.