THỀ NGUYỀN - Trang 726

Thanh Huyền vừa bước vào phòng khách đã thấy Thiên Sắc, lại thấy

nàng nhíu mày, nghĩ rằng nàng tức giận vì hắn tự ý rời khỏi Ninh An vương
phủ. Một lúc sau, hắn mới phát hiện vì buột miệng nên vẫn gọi nàng là “Sư
phụ”, chợt cảm thấy buồn rầu không nói thành lời. Thật ra, hắn vô cùng hy
vọng có một cơ hội, hắn có thể gọi nàng là Thiên Sắc chứ không phải sư
phụ.

Hắn không hy vọng nàng vĩnh viễn nhìn hắn bằng ánh mắt bảo vệ.

Nếu có thể, hắn hy vọng sẽ đổi vị trí, bản thân hắn trở thành một

người đàn ông đích thực, thành người bảo vệ của nàng, để nàng không phải
chịu chút ấm ức nào.

“Tay ngươi bị sao vậy?” Vẻ mặt Thiên Sắc lạnh lùng, bước lên cầm

lấy tay hắn, mảnh vải quấn quanh cổ tay hắn nồng nặc mùi máu tanh, hiện
rõ sự lạ thường. Quả nhiên, sau khi bỏ mảnh vải ra, nàng thấy vết thương
vẫn tiếp tục chảy máu, sắc mặt nàng trắng bệch: “Ngươi bị thứ gì cắn bị
thương, sao lại thành thế này?”

“Không sao.” Nhìn máu vẫn tuôn ra không ngừng từ vết thương,

Thanh Huyền cũng nhận ra sự kỳ lạ. Nhưng đối mặt với Thiên Sắc, hắn vẫn
bình thản, chỉ cúi đầu khẽ cười rút bàn tay đang bị nàng nắm chặt lại, muốn
mượn việc này để trấn an nàng: “Đừng lo lắng, không đau chút nào cả.”

“Ngươi rõ ràng đã bi trúng ôn độc!” Rốt cuộc cũng là Thiên Sắc hiểu

biết hơn người, kiến thức sâu rộng, vừa nhìn đã biết vết thương kia bất
thường. Lại cầm tay hắn, ánh mắt đầy kinh ngạc: “Ngươi gặp Ôn thú ở đâu,
lại còn đánh nhau với nó?”

“Ôn thú?!”

Từ này đối với Thanh Huyền thực sự mới mẻ. Tuy chưa tu thành tiên,

nhưng trước đây hắn từng đọc bộ sách cổ, chưa từng thấy thứ gì gọi là Ôn
thú. Hơn nữa, vẻ mặt nghiêm trọng của sư phụ dường như không phải chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.