THỀ NGUYỀN - Trang 768

Thanh Huyền cực kỳ xấu hổ!

Sư tôn đích thân đến Yên sơn, hắn không xuống núi ngênh đón đã là

thất lễ. Bây giờ còn để sư tôn bắt gặp hắn đang làm mũ phượng…

Được rồi, thật ra hắn cũng thấy mình không có gì đáng để chột dạ cả,

dù sao sớm muộn gì sư tôn cũng biết chuyện của hắn và Thiên Sắc. Sư tôn
ủng hộ cũng tốt, phản đối cũng được, hắn đều quyết làm theo ý mình.
Chẳng qua, khi sư tôn nhìn thấy chiếc mũ phượng còn đang dang dở ở trên
bàn, thì ông cực kỳ kinh ngạc, sau đó nhíu chặt mày.

Thanh Huyền bỗng cảm thấy hơi bất an. Cảm giác này tựa như con rể

lần đầu gặp nhạc phụ, trái tim đập ầm ầm không ngừng trong lồng ngực.

Trong phút chốc, Thanh Huyền không dám chắc mình có đang đỏ mặt

hay không, nhưng tai hắn nóng bừng lên là thật. “Thiên Sắc nàng xuống
núi…” Theo phản xạ hắn muốn giải thích Thiên Sắc đang ở đâu, nhưng hắn
đột ngột ý thức được mình ở trước mặt sư tôn lại gọi thẳng lên Thiên Sắc là
không ổn, hắn lập tức sửa lời, hơi lắp bắp, lúng ta lúng túng đến mức tìm từ
diễn đạt cũng càng che càng hở: “Không, sư phụ người xuống núi…”

Hắn còn chưa dứt lời, nam tử mặc áo bào xanh ngọc đã cúi người

xuống một cách tao nhã. Vẻ mặt của nam tử hoàn toàn khác Nam Cực
Trường Sinh đại đế, y hơi mỉm cười cung kính, thần thái thong dong bình
thản.

“Thuộc hạ là Vân Trạch chuyên phụ trách thần tịch trên Phong Thần

đài.” Nam tử cất lời ngắt ngang lời giải thích lắp bắp của Thanh Huyền,
ngữ điệu nhẹ nhàng trầm ấm tựa như giai điệu du dương, êm ái khó tả
thành lời: “Xin mời Đế quân theo thuộc hạ đến Phong Thần đài trước, chờ
đến khi sao bắc cực trên trời về lại vị trí Tử Vi viên, người sẽ quay về thần
vị.”

Đế quân? Đài Phong thần? Quay về thần vị?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.